Chương 460:
“Vậy anh nhanh lên đi, nếu như trên đường nguội mất em sẽ không ăn đâu.” Nguyễn Tri Hạ chu miệng, đôi mắt mèo xinh đẹp mang theo chút ý cười.
Tư Mộ Hàn như cảm giác được nhìn về phía sau, hai nữ giúp việc mặt đỏ lên lập tức thu lại ánh mắt.
Tư Mộ Hàn mặt không cảm xúc nói: “Hai người, dọn dẹp đồ đạc, đi ngay bây giờ.”
Nữ giúp việc kinh ngạc ngẩng đầu: “Cậu chủ!”
“Quá xấu, nhìn chướng mắt.” Tư Mộ Hàn cũng không nhìn bọn họ nữa, quay đầu hỏi Nguyễn Tri Hạ: “Còn muốn ăn tôm phù dung Kim Hải không?”
Nguyễn Tri Hạ mặt vô tội nói: “Cũng không phải là rất muốn ăn.”
Hai nữ giúp việc nữ bị Tư Mộ Hàn nói như vậy sắc mặt lúc trắng lúc đỏ, các cô là những người được tuyển chọn tỉ mỉ, cho dù thả vào trong một đám người, cũng là những người có ngoại hình vượt trội.
Không ngờ rằng đến chỗ của Tư Mộ Hàn lại nói các cô xấu.
Hai người không cam lòng còn muốn nói gì đó, thím Hồ đã đi tới: “Lời nói của cậu chủ, các cô nghe không hiểu sao?”
Một nữ giúp việc trong đó đầu óc nhanh nhảy, cô lớn tiếng nói:”Cậu chủ, chúng tôi là người do ông cụ Tư đưa tới, sao cậu có thể đuổi chúng tôi đi? Cậu không để ông cụ ấy vào mắt sao?”
Nguyễn Tri Hạ nghe vậy, cũng không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua nữ giúp việc vừa nói chuyện.
Hôm nay là ngày đầu tiên nữ giúp việc này đến đây, Nguyễn Tri Hạ hơi chú ý đến ngoại hình xinh đẹp của nữ giúp việc này, nhưng hầu hết giúp việc đến đây đều thiếu một chút khí chất.
Mà khí chất trên người của nữ giúp việc này không giống một người giúp việc.
Nguyễn Tri Hạ rất hứng thú hỏi cô: “Cô tên gì?”
Nữ giúp việc nhìn Nguyễn Tri Hạ, ánh mắt lóe lên sự khinh thường, mặc dù không quá rõ ràng, nhưng Nguyễn Tri Hạ cùng là phụ nữ, ánh mắt rất sắc bén phát hiện ra rồi.
Xem ra, thật sự không phải là một người giúp việc bình thường.
Tư Mộ Hàn thấy thế, sắc mặt hơi trầm xuống, rõ ràng anh không vừa lòng phản ứng của người giúp việc này.
Trước khi Tư Mộ Hàn nổi giận, Nguyễn Tri Hạ đã giành nói: “Nếu như là người do ông nội chọn, chắc hẳn cũng phải biết bổn phận của người giúp việc, bây giờ tôi hỏi cô cô cũng dám không trả lời, xem ra cô xem thường ông nội của tôi phải không?”
Nguyễn Tri Hạ đương nhiên biết nữ giúp việc này không phải xem thường ông Tư, mà người cô ta xem thường chính là cô.
Đến biệt thự từ hôm qua tới bây giờ, biểu hiện của nữ giúp việc này đặc biệt nhiệt tình với Tư Mộ Hàn, trước đó cô còn chưa dám xác định, bây giờ tất nhiên là biết rồi, cô gái này hơn phân nửa là vì Tư Mộ Hàn mà đến.
Khí chất hơn người, dáng người mềm mại do luyện tập mà ra, làn da non mịn không giống như là người lao động.
Nói trắng ra là vì Tư Mộ Hàn mà đến.
Chỉ là không biết đây là mục đích gì của ông cụ Tư, hay là cô gái này dựa vào quan hệ mà trà trộn vào đây.
Nữ giúp việc lập tức phản bác Nguyễn Tri Hạ nói: “Cô nói bậy bạ gì đó? Tôi đương nhiên rất kính trọng ông cụ Tư!”
“Ô.” Nguyễn Tri Hạ khẽ dựa lên ghế, chậm rãi dặn dò: “Hơi khát, rót cho tôi ly nước đi.”
Nữ giúp việc cũng không biết nghĩ cái gì, cắn môi, làm bộ dạng nén giận, xoay người đi lấy nước cho Nguyễn Tri Hạ.
Tư Mộ Hàn nhíu lông mày, hiển nhiên cũng cùng chung ý nghĩ với Nguyễn Tri Hạ.
Lúc nữ giúp việc lấy nước đến đã thay đổi thái độ kiêu căng lúc đó, cung kính để nước trước mặt Nguyễn Tri Hạ: “Mợ chủ, nước của cô.”
Tư Mộ Hàn trầm mặt nhìn cô: “Mợ chủ hỏi cô tên gì, cô nghe không hiểu tiếng người sao?”
Sắc mặt của nữ giúp việc cứng đờ, cúi đầu xuống nói: “Tần Thủy San.”