Chương 886:
Như thể người khác đều phải bị bọn họ khống chế, nghe theo lời bọn họ.
Trong lòng Nguyễn Tri Hạ hơi bực bội, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh duy trì dáng vẻ tươi cười.
Sắc mặt Mạc Cẩm Vân khó coi nhìn cô chằm chằm: “Cô kêu người báo cho Tư Mộ Hàn biết?”
“Ai mà không biết cô Mạc đây là chị ruột của anh ấy, chị ghé thăm nhà, đương nhiên là bọn họ phải báo cho Tư Mộ Hàn biết rồi.” Thật ra cô cũng không chắc những người kia có báo cho Tư Mộ Hàn biết hay không.
Có điều, Mạc Cẩm Vân rõ ràng là đã tin lời cô.
Trong lòng Mạc Cẩm Vân vẫn hơi sợ Tư Mộ Hàn, không cam lòng mà hỏi Nguyễn Tri Hạ: “Cô đi theo bên cạnh Mộ Hàn, không phải vì ham mê quyền thế và tiền bạc của nó hay sao? Cô muốn bao nhiêu tiền mới chịu rời khỏi nó đây?”
Mạc Cẩm Vân vẫn luôn chướng mắt Nguyễn Tri Hạ, cảm thấy Nguyễn Tri Hạ chỉ vì tiền và quyền của Tư Mộ Hàn.
Nguyễn Tri Hạ cười khẩy một tiếng: “Cứ cho là tôi vì tiền và quyền của anh ấy đi, thì sao có thể bởi vì tiền của chị mà rời xa khỏi anh ấy? Ở lại bên cạnh anh ấy làm mẹ của con gái anh ấy không phải càng tốt hơn sao?”
Cô nói xong, ra vẻ như hết sức tò mò, lên tiếng hỏi Mạc Cẩm Vân: “Có điều, chị định dùng bao nhiêu tiền để khiến tôi rời xa Tư Mộ Hàn? Nếu như số tiền hợp lý đủ để tôi hài lòng, vậy thì tôi có thể cân nhắc một chút.”
Giọng điệu Nguyễn Tri Hạ đùa giỡn với Mạc Cẩm Vân rõ ràng như vậy, càng khiến Mạc Cẩm Vân tức giận đến phát run.
“Mong cô có thể luôn kiêu ngạo được như vậy!” Mạc Cẩm Vân cắn răng vứt một câu như vậy, liền vung tay bỏ đi.
Mạc Cẩm Vân vừa đi, Nguyễn Tri Hạ liền thở dài một hơi.
Cô dựa trên ghế sofa trầm tư một lát, đang định đi lên lầu tìm Mạc Hạ, chợt nghe thấy tiếng động ngoài cửa.
Ngước mắt lên nhìn về phía cửa, đã thấy Tư Mộ Hàn đang sải bước chân dài, đi nhanh về phía cô.
Sắc mặt Hạ Diệp Hi hơi khác lạ, người làm vậy mà thật sự gọi Tư Mộ Hàn về.
Tư Mộ Hàn đi thẳng đến trước mặt cô, nheo mắt hỏi: “Mạc Cẩm Vân đâu?”
“Đi rồi.” Nguyễn Tri Hạ bĩu môi: “Bị tôi chọc tức nên bỏ đi rồi.”
Nói xong, Nguyễn Tri Hạ liền nhìn Tư Mộ Hàn với vẻ mặt vô tội.
Tư Mộ Hàn chỉ nhíu mày, cũng không nói gì, quay người lại đi ra ngoài.
Nguyễn Tri Hạ đứng dậy: “Anh đi bây giờ luôn à?”
Tư Mộ Hàn không quay đầu lại, bước chân càng nhanh hơn.
Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ trở nên nghiêm túc lại.
Lúc nãy cô cố ý nói Mạc Cẩm Vân là do bị cô chọc tức nên bỏ đi, cũng là để thăm dò xem vị trí của Mạc Cẩm Vân trong lòng Tư Mộ Hàn rốt cuộc là thế nào.
Bây giờ xem ra…
Tư Mộ Hàn như vậy là thật sự trở mặt rồi, anh căn bản không quan tâm cô và Mạc Cẩm Vân xảy ra chuyện gì.
Vậy anh trở về làm gì?
…
Trước đó khi Tư Mộ Hàn nhận được điện thoại của người làm, nghe nói là Mạc Cẩm Vân đến tìm Nguyễn Tri Hạ, theo bản năng liền lo lắng Nguyễn Tri Hạ sẽ bị thiệt thòi, liền trực tiếp lái xe về.
Dù sao năm đó Mạc Cẩm Vân còn có thể độc ác mà nhất quyết không cứu Nguyễn Tri Hạ, hiện giờ cố ý thừa dịp anh không có nhà mà đi tìm Nguyễn Tri Hạ, đương nhiên không thể nào là nắm tay giảng hòa với Nguyễn Tri Hạ.
Mạc Cẩm Vân chính là đến làm phiền Nguyễn Tri Hạ.
Kết quả lúc quay về xem, Nguyễn Tri Hạ làm gì có dáng vẻ bị thua thiệt.