Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1634:

 

Nếu bọn họ dám đi hỏi Tô Miên thì đã hỏi lâu rồi.

 

Tần Thủy San đi rồi, chỗ này cũng chỉ còn có Nguyễn Tri Hạ và Tô Miên thôi.

 

“Nguyễn Tri Hạ, tôi thật sự khinh thường cô.” Tô Miên lạnh lùng nhìn cô: “Bây giờ tôi bắt đầu hơi khâm phục sự dũng cảm không sợ chết của cô.”

 

Nguyễn Tri Hạ liếc mắt nhìn cô ta, khóe môi giật giật, giọng nói làm ra vẻ khiêm tốn nói: “Cảm ơn.”

 

Tô Miên nghẹn một cái: “Cô vẫn thật sự nghĩ là tôi đang khen cô à? Tối hôm qua Đình Kiên đã tiêu 600 tỷ vì tôi, cô cũng nên biết địa vị của tôi trong lòng anh ấy.”

 

Tô Miên nói đi nói lại cũng toàn là mấy câu như vậy, Nguyễn Tri Hạ nghe đến chán ngán.

 

Cô nhíu mày, con ngươi xinh đẹp lạnh đi, cả người nhìn như có thêm vài phần lạnh lùng: “Địa vị của cô trong lòng anh ta, có liên quan gì đến tôi? Tôi cũng không phải là mẹ cô, cô nói chuyện này với tôi làm gì?”

 

“Cô…” Tô Miên bị Nguyễn Tri Hạ làm cho tức tới mức không biết nói gì.

 

Nguyễn Tri Hạ không còn kiên nhẫn đứng dậy, trong đôi mắt mèo lộ ra sự lạnh lẽo thấu xương, giọng nói phát ra không có một chút tình cảm nào: “Tô Miên, cô cứ luôn nhằm vào tôi như vậy, chắc chắn rất rõ ràng những chuyện trước kia của tôi, cô hẳn là biết rõ hồi tôi còn đi học các bạn học đều rất sợ tôi. Còn vì sao bọn họ sợ tôi, cô có thể đi tìm hiểu một chút xem.”

 

“Còn nữa, chuyện giữa cô và Tư Mộ Hàn, cho dù anh ta bỏ ra 70 tỷ hay 350 tỷ vì cô, hoặc là một đêm hai người làm mấy lần, làm ở nơi nào, tôi cũng không có hứng thú muốn biết. Cho nên, cô không cần thiết phải luôn luôn nhắm vào tôi! Điều cuối cùng, cũng là điều quan trọng nhất, cô đừng có suy nghĩ gì với Hạ Hạ .”

 

Nguyễn Tri Hạ nói đến đây, hơi dừng lại một chút, mới tiếp tục nói: “Tình cảm giữa Tư Mộ Hàn và Hạ Hạ tốt bao nhiêu, chắc hẳn ba năm qua cô cũng đã được nhìn thấy. Nếu Hạ Hạ xảy ra chuyện gì, Tư Mộ Hàn chắc chắn sẽ không tha cho cô!”

 

Tô Miên mang theo khí thế hung hăng đến tìm Nguyễn Tri Hạ, mục đích là gây phiền phức cho cô, nhưng không nghĩ tới lại bị Nguyễn Tri Hạ ép lui liên tiếp không có lời nào để nói.

 

Mà chuyện cô ta để ý nhất, chính là chuyện ba năm qua Tư Mộ Hàn mất trí nhớ, vậy mà cô ta cũng không thể khiến Tư Mộ Hàn yêu mình!

 

Mà Nguyễn Tri Hạ hết lần này tới lần khác cứ nhắc lại ba năm kia trước mặt cô ta !

 

“Cô đang uy hiếp tôi sao?” Tô Miên siết chặt hai nắm tay, trong ánh mắt tràn đầy oán hận.

 

Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ không chút thay đổi, nói: “Không phải, tôi đang cảnh cáo cô.”

 

Tô Miên tức quá hóa cười: “Cô cho rằng cô là ai? Cô thật sự nghĩ là tôi sợ cô sao?”

 

“Tôi không cảm thấy tôi sợ cô, mà là cô, vẫn nghĩ là tôi sợ cô, cho nên cô luôn chèn ép tôi, đối phó tôi mọi lúc mọi nơi.” Giọng điệu Nguyễn Tri Hạ vô cùng bình tĩnh.

 

Tô Miên không trả lời.

 

Thực ra, trước kia cô ta không phải là một người không có lý trí như thế.

 

Lúc cô ta hai mươi mấy tuổi, cô ta cũng là một người kiêu ngạo, cả một đám người luôn đi theo sau cô ta, chỉ có cô ta không vừa ý người ta, làm gì có ai không vừa ý cô ta.

 

Sau này luôn phải chịu thiệt thòi ở chỗ Tư Mộ Hàn, cô ta dùng hết ba năm cũng không thể khiến Tư Mộ Hàn yêu mình, điều này khiến lòng tự ái của cô ta nhận lấy tổn thương cực lớn.

 

Từ đấy về sau, cô ta đã trở thành một người không phải là cô ta nữa.

 

Cô ta cảm thấy Nguyễn Tri Hạ là người đang cản đường mình, nên đổ hết tất cả những oán hận của bản thân lên người Nguyễn Tri Hạ.

 

Sau khi ở chung với Tư Mộ Hàn , cô ta càng thêm lo được lo mất, luôn cảm thấy Nguyễn Tri Hạ sẽ tới cướp Tư Mộ Hàn đi. Cho nên cô ta gây sự với Nguyễn Tri Hạ khắp nơi, luôn luôn nhìn Nguyễn Tri Hạ không vừa mắt.

 

Nguyễn Tri Hạ thấy Tô Miên không nói, cẩn thận xem xét cô ta một chút, tiếp tục nói: “Tôi và Tư Mộ Hàn thực sự đã chia tay rồi, thực sự chấm dứt, nếu như cô yêu anh ta, thì phải ở cùng anh ta thật tốt, không nên lãng phí thời gian với tôi, cuộc sống rất ngắn, cũng rất đáng quý.”

 

Giọng nói của Nguyễn Tri Hạ mang theo sự xúc động, giống như một lời khuyên. Trong thoáng chốc, Tô Miên không hiểu được lời này của Nguyễn Tri Hạ có ý nghĩa gì.

 

Cô ta trưng ra vẻ mặt kỳ lạ nhìn của Nguyễn Tri Hạ, không hề lên tiếng.

 

Nguyễn Tri Hạ không thể không thừa nhận, cô chính là một người dễ mềm lòng.

 

Cho dù cô đã từng nói, muốn hận Tư Mộ Hàn, nhưng cô càng mong Tư Mộ Hàn được hạnh phúc.

 

Đại khái là bởi vì, Tư Mộ Hàn từng xả thân cứu cô.

 

Đại khái là bởi vì, cô… vẫn yêu anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK