Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4033:

“Cũng đã khám phá ra đôi chút quy luật, thêm một ngày nữa thôi hẳn đã có thể phiên dịch ra toàn bộ. Có điều thứ đồ này, bình thường cũng không thể xem là bằng chứng, bởi chỉ cần Abel không thừa nhận, những thứ kia cùng lắm chỉ được xem như là phỏng đoán của riêng chúng ta”

Dịch ra được rồi thì cũng chỉ để bọn họ tham khảo đôi phần mà thôi, thật sự lấy nó làm chứng cứ thì hơi khó, vẫn nên suy nghĩ biện pháp khác.

Hai người đương trò chuyện, cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ gấp gáp: “Cốc cốc cốc!”

Vài tiếng vang nặng nề truyền đến.

Nguyễn Kiến Định nhíu mày, khi nãy anh ta đã phân phó rất kỹ. Bây giờ lại gõ cửa, không phải có việc gì gấp thì là đã không làm phiền như vậy.

Tư Mộ Hàn nhìn thấy bộ dạng này của anh ta, cô hơi nghi hoặc, cầm lấy tờ giấy nhắn, vừa mở ra và thấy thì nụ cười vốn hiện trên khóe môi lập tức xụ xuống, trên tờ giấy chỉ viết một hàng chữ nhỏ: “Tôi có người mà các người muốn có.

Phần chữ ký ghi rõ là “Vũ Nguyên Hải.”

Trước đây bọn họ còn ngờ ngợ rằng Vũ Nguyên Hải là do Giang Húc Đông mang đi, mà Giang Húc Đông có thể sau khi được Abel cứu, đã vì anh ta mà làm việc.

Hiện tại xem ra Giang Húc Đông thật sự không chết mà còn gia nhập dưới trướng của Abel.

Tuy nhiên hiện tại Vũ Nguyên Hải có thể tìm được vẫn làm cho hai người bọn họ không khỏi giật mình, dù sao đối với độ quan tâm của Giang Húc Đông dành cho Vũ Nguyên Hải, có thể làm cho anh ta đi ra ngoài đã rất không dễ dàng, thế mà lần này còn có thể mang một người đến, quả thật khiến người ta không thể tin nổi.

Nguyễn Kiến Định nói xong, trợ lý lập tức xoay người đi ra, không đến mấy phút đã dẫn một người đàn ông che mặt đi đến, cùng một người đàn ông hai tay chắp sau lưng, sắc mặt đỏ bừng, tinh thần nhìn không được tốt lắm, hai người đứng ở trước sô pha.

Sau khi đứng vững, người đàn ông che mặt kia buông lỏng hai tay, chậm rãi cởi bỏ trói buộc trên người, lộ ra khuôn mặt trắng noãn, trên gương mặt còn có hai luồng ửng hồng, hiển nhiên trên đường đến đây cũng không quá dễ dàng.

“Anh Kiến Định, anh Mộ Hàn, buổi sáng tốt lành, không phải gần đây hai người luôn tìm người này à? Người tôi đã mang đến cho hai anh, tôi chỉ có một điều kiện, nếu có thể giúp tôi thì lúc sau tôi tự nhiên sẽ đưa đồ cho hai anh, nếu không thể thì tôi sẽ dẫn người này đi.”

Mở đầu đã đi thẳng vào chủ đề, Vũ Nguyên Hải cầm mảnh vải trong tay, con người đen tối, nói thẳng với hai người trước mặt.

“Anh nói trước xem sao, dù sao tôi cũng không thể cam đoan có thể làm được hay không.” Tư Mộ Hàn vuốt cằm đánh giá người đàn ông bị trói hai tay, ánh mắt mê mang, hiển nhiên không phải đang ngẩn người mà là bị người ta bỏ thuốc, anh âm thầm gật đầu với Nguyễn Kiến Định.

Nhận được ám hiệu của Tư Mộ Hàn, Nguyễn Kiến Định hiểu rõ, trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều, khóe miệng loáng thoáng hiện lên ý cười.

“Gần đây Giang Húc Đông theo dõi anh, có lẽ chính anh cũng phát hiện được đôi chút!” Nói chuyện với những người này, nói vòng vèo có khi lại dễ dàng khiến mình rơi vào thế bất lợi, còn không bằng nói thẳng điều mình muốn ra lại tốt hơn.

“Đúng vậy, gần đây tôi đang chuẩn bị cho người đi bắt lại, nếu anh muốn, chờ tôi bắt được sẽ đưa cho anh, cái này không thành vấn đề.” Nguyễn Kiến Định tựa lưng vào sô pha, vắt chéo chân, hai tay đặt ở đầu gối, nghiêng đầu nhướng mày nhìn anh ta.

“Không cần anh phải đi bắt, tôi sẽ tìm được người, tôi chỉ hy vọng anh có thể giúp chúng tôi thoát khỏi Abel, tôi muốn mang người đi, như vậy chỉ cần xử lý người của Abel đang theo dõi tôi là được, chỉ cần hai người chúng tôi bình an rời đi, người này tự nhiên sẽ là của anh, đương nhiên, phần lễ lớn mà tôi chuẩn bị cũng sẽ là của các anh.” Vũ Nguyên Hải rất rõ ràng, chỉ dựa vào mình và Giang Húc Đông thì căn bản không có khả năng thoát khỏi Abel mà không để lại giấu vết nào, kể từ khi bọn họ bước lên con thuyền này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK