Chương 918:
” Chào buổi sáng” Tư Hạ vừa tỉnh dậy, giọng nói trẻ con nghe rất đáng yêu.
” Bữa sáng đã làm xong, rửa mặt xong là có thể ăn được rồi.” Nguyễn Tri Hạ nói xong ôm Tư Hạ vào nhà về sinh.
Tư Hạ rửa mặt xong là chạy đi vào phòng ăn.
Nguyễn Tri Hạ rửa tay xong, nói với Thẩm Lệ: “Lát nữa tớ có việc phải đi một chuyến, đi tìm Tư Cẩm Vân.”
“Tìm cô ta làm gì ?” Thẩm Lệ bật cười một tiếng: “Cô chủ Tư đó, là một người có ham muốn kiểm soát mạnh mẽ, cậu đi tìm cô ta, cô ta sẽ cho cậu một cái nhìn thiện cảm chắc?”
Nguyễn Tri Hạ cười cười, có chút lạnh lùng trong đôi mắt: “Nói cứ như tớ sẽ cho cô ta cái nhìn thiện cảm chắc.”
” Haha, ngữ khí này không giống với Nguyễn Tri Hạ mà tớ từng quen.”Thẩm Lệ nghiêng đầu nhìn Nguyễn Tri Hạ, trong giọng nói mang vài phần chế nhạo,
“Chúng ta đã biết nhau rất nhiều năm rồi và tất nhiên sẽ có những thay đổi. Bây giờ tớ là mẹ của Tri Hạ và là vợ của Tư Mộ Hàn …” Nguyễn Tri Hạ cau mày: “Xém chút quên mất, Tư Cẩm Vân đã giúp tớ và Tư Mộ Hàn ly hôn rồi. ”
Thẩm Lệ ồ một tiếng, sờ sờ cánh tay một cách khoa trương:” Hạ Hạ, giọng điệu này của cậu và ba của Tri Hạ ngày càng giống nhau rồi đấy, nghe rất đáng sợ.”
Nguyễn Tri Hạ cười vô cùng thật lòng: “Cậu biểu diễn khoa trương như vậy, quần chúng đồng ý không?”
“Cuộc sống mà, phải dùng phương thức khoa trương một chút để diễn đạt cảm nhận trong lòng mình.”
Cô ấy nói xong đột nhiên mở to mắt nhìn cô nói: “Cậu có nên suy nghĩ lại một chút về vai diễn mà kịch bản sau cậu phân cho tớ không? Để tớ thử sức một chút, cho tớ một lần liền nổi tiếng.”
Miệng Thẩm Lệ vẫn còn bọt kem đánh răng, khi cô nói mấy chữ “một lần liền nổi tiếng” còn giơ bàn chải lên khoa chân múa tay.
Dáng vẻ vô cùng phấn khởi giống như một đứa trẻ.
Nguyễn Tri Hạ có hơi xuất thần.
Ba năm, dường như cũng không thay đổi thứ gì.
“Được, cho cậu thử sức kịch bản một chút nhưng không tớ bảo đảm một lần nổi tiếng đâu. Có điều nhất định sẽ hợp với cậu.” Ngữ khí Nguyễn Tri Hạ rất nghiêm túc.
Một diễn viên gặp được vai diễn thích hợp với mình cũng không dễ dàng.
Thẩm Lệ cười nói: “Quyết định thế nhé.”
…
Thẩm Lệ thật sự xin nghỉ phép.
Nguyễn Tri Hạ muốn đi tìm Tư Cẩm Vân nên không thể đưa Tư Hạ đi theo được.
Cho nên Tư Hạ chỉ có thể ở nhà chơi với Thẩm Lệ.
Cũng may Tư Hạ và Thẩm Lệ cũng đã thân nhau hơn rồi, đưa cô bé đi xem phim cũng có thể giúp Nguyễn Tri Hạ trông chừng một lát.
Nguyễn Tri Hạ dặn dò Thẩm Lệ cho Tư Hạ uống nhiều nước và không cho con bé ăn đồ ăn vặt xong liền đi ra cửa.
Hôm nay là ngày làm việc, Nguyễn Tri Hạ liền đến thẳng Tư thị tìm Tư Cẩm Vân.
Chỉ là khi cô hỏi nhân viên lễ tân thì cô ấy lại nói với cô rằng: “Phó Giám đốc đã xin nghỉ phép dài hạn rồi.”
“Nghỉ phép dài hạn? Sao cô ta lại đột nhiên xin nghỉ phép dài hạn chứ?” Tư Cẩm Vân đột nhiên xin nghỉ dài hạn lúc này, sao nghe cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Người trực quầy lễ tân mang theo vẻ mặt áy náy nói: “Thật xin lỗi, chúng tôi cũng không rõ lắm.”
“Cảm ơn.” Nguyễn Tri Hạ cảm ơn một tiếng, vừa đi ra ngoài vừa gọi điện cho Thời Dũng.
Mặc dù biết bây giờ Thời Dũng và Tư Mộ Hàn cũng đang ở tòa nhà này, nhưng Tư thị cũng không phải nơi có thể tùy ý ra vào, huống hồ là đi lên văn phòng tổng Giám đốc ở tầng cao nhất tìm người.
Cô chỉ mải lấy điện thoại ra gọi nên cũng không để ý người bên ngoài.