“Đúng thế, cậu làm người nắm quyền của tập đoàn Sunrise, cậu hoàn toàn có tư cách nói chuyện với tôi như thế.
Hôm nay tôi tới chủ yếu là muốn nói chuyện hợp tác với Sunrise mà thôi”
Nhan Kiến Định nhìn chằm chằm vào tay của Giang Anh Tuấn, trong đôi mắt của anh ấy xuất hiện một chút mỉa mai.
Giang Anh Tuấn chớp mắt một chút, anh phóng ra khí thế người nắm quyền của mình.
Đã năm năm trôi qua, có rất nhiều chuyện đã từ từ thấm vào máu thịt anh, khí thế của anh đã không còn yếu ớt như năm năm trước.
“Theo tôi được biết, TQT thành lập mới hơn bốn năm.
Tính theo giá thì trường thì vẫn còn chưa tới trình độ có thể bàn chuyện hợp tác với tập đoàn Sunrise nhỉ”
Giang Anh Tuấn nói với vẻ lạnh lùng, đây không phải là lần đầu tiên anh dùng cách đánh đòn phủ đầu này.
Nhưng lần đầu tiên tranh đấu với Nhan Kiến Định, điều này vẫn khiến cho Giang Anh Tuấn không kiêm chế được mà run lên.
Nhan Kiến Định ngồi ở một bên, anh ấy không hề có chút cảm xúc xấu hổ hay căng thẳng này.
Đúng là TQT chỉ mới thành lập hơn bốn năm, cho dù năng lực cá nhân của Nhan Kiến Định có mạnh tới đâu thì cũng không thể để TQT có thể đứng ngang hàng với Sunrise đã có lịch sử trăm năm được.
Nhưng Nhan Kiến Định muốn tìm một chút phiền toái để cho Giang Anh Tuấn tạm thời không có thời gian rảnh vẫn rất đơn giản.
“Cậu cũng nói tính theo giá thị trường à, chủ tịch Tuấn, hạng mục xanh hóa của chính phủ đã bắt đầu đấu thầu rồi nhỉ?”
Khi Nhan Kiến Định nói chuyện thì trên mặt anh luôn có một nụ cười bình thản.
Mặc dù nhìn thì hững hờ nhưng khiến cho người ta cảm nhận được sự áp lực rất lớn.
Giang Anh Tuấn mím môi nhìn chằm chằm vào Nhan Kiến Định.
Có rất nhiều người muốn tạo quan hệ với tập đoàn Sunrise, ai ngờ tới Nhan Kiến Định thì anh ấy lại nắm quyền chủ động một cách tuyệt đối.
Đúng là Giang Anh Tuấn bắt buộc phải đạt được hạng mục xanh hóa này, nhưng có rất nhiều công ty nắm giữ độc quyên, lại còn được chính phủ nâng đỡ.
Nếu ra mặt cạnh tranh thì tập đoàn Sunrise không thể lấy được hạng mục này một cách dễ dàng.
Qua một lúc sau, Giang Anh Tuấn thả ly cà phê trong tay xuống một cách tự nhiên rồi cười nói: “Chủ tịch Định khách sáo rồi, nếu như TQT có thể giúp đỡ thì đương nhiên là Sunrise sẽ rất hoan nghênh”
Trong đôi mắt Nhan Kiến Định có chút ánh sáng lóe lên, anh ấy nghĩ tới video mà mình đã xem hôm qua, sự bình tĩnh trong mắt đã thay bằng tức giận: “Về vấn đề hợp tác, nếu chủ tịch Tuấn không có ý kiến thì buổi chiều hôm nay tôi sẽ mang theo sách hạng mục tới đây.
Chúc hợp tác vui vẻ”
Nhan Kiến Định đứng dậy, anh ấy không muốn nói thêm bất cứ một câu gì với Giang Anh Tuấn nữa.
Nhan Kiến Định nở một nụ cười rồi quay người rời đi. Truyện Thám Hiểm
Giang Anh Tuấn nhìn theo bóng lưng rời đi của Nhan Kiến Định, anh quay người ngồi lên ghế salon rồi nhếch môi cười, nhưng sắc mặt rất âm trầm.
Nếu như Nhan Kiến Định thật sự có thể chen chân vào hạng mục xanh hóa thì chắn rằng sau này mình sẽ không dễ chịu gì.
Giang Anh Tuấn nghiến răng, anh nhìn Lâm Tiến Quân đang đi tới rồi nhắm mắt tựa vào ghế salon nghỉ ngơi.
Cùng lúc đó, trong tập đoàn Phước Sơn.
Trần Nhật Linh đang chống tay lên bàn, cô ta nhíu mày nhìn người phụ nữ trước mặt với vẻ lạnh lùng rồi hỏi: “Mẹ tới đây làm gì?”
Văn phòng không lớn lắm nhưng thứ nên có đều có.