Mục lục
Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô gái nằm trong lòng anh không chịu nằm yên, sờ chỗ này một tí rồi lại sờ chỗ kia một chút, nghịch ngợm giống như tìm ra gì đó thú vị, rõ ràng là đã say đến không biết trời trăng gì rồi.

Cô sờ mó lung tung giống như đang khiêu chiến với sức chịu đựng của anh.

Anh bất đắc dĩ lắc đầu, đúng là vợ ngốc, nhưng vẫn dịu dàng nhìn cô.

Sau khi NhanKiến Định dỗ NhanMinh Tú ngủ xong, thì mặt mày nghiêm trọng đi đến thư phòng, còn rất nhiều công việc cần anh ta xử lý, mà ngày mai anh ta đã hứa sẽ dẫn cô đi chơi rồi.

Nghĩ lại lúc tối mình đã mạnh miệng hứa, NhanKiến Định lắc đầu, bình thường thì phiền phức hay tìm tới anh ta còn lần này đúng là tự tìm phiền phức nhưng phiền phức này là anh ta cam tâm tình nguyện, thật là…

Anh ta ngồi xuống bàn định cầm bút lên thì chuông điện thoại lại reo.

NhanKiến Định nhíu mày nhận điện thoại: “Nói đi!”

Giọng nói lãnh đạm tâm trạng vẫn bình tĩnh không hề gợn sóng.

“Là tôi đây, tư liệu anh đưa tôi có vấn đề, việc anh cử người đón tôi cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bây giờ tôi đã tạm thời ẩn mình đi, anh nên điều tra xem ai là nội gián và kẻ đứng sau chuyện này là ai đi.” .

||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||

Bị đe dọa đến tính mạng, dù là ai cũng không thể không tức giận, Vũ Nguyên Hải ở đầu dây bên kia không lớn tiếng hét vào tai anh đã là hết sức kiềm chế rồi.

“Chuyện tôi điều người đi đón anh không thể nào xảy ra vấn đề trừ khi có nội gián tiết lộ tin tức ra ngoài, anh cứ tạm thời ở yên đấy đi, hai ngày tới tôi sẽ phải người đến gặp anh.”

Chuyện điều người đi có vấn đề, tài liệu điêu tra được cũng có vấn đề, trong này chắc chắn có trá, tay câm điện thoại của NhanKiến Định siết chặt, ánh mắt trở nên thâm trầm, sắc bén.

“Kiến Định, coi như là anh có thành ý nên tôi sẽ bỏ qua, nhưng tôi không muốn phải đợi thêm hai ngày nữa đâu, ngay ngày mai, anh phải điều tra rõ và cho tôi một câu trả lời thích đáng!”

Chuyện lần này đã làm hết sức kín đáo và bảo mật, thế mà anh ta còn chưa hành động đã bị lộ, không phải có người tiết lộ kế hoạch mới là lại Vũ Nguyên Hải vừa nói vừa liếc nhìn tập tài liệu mà NhanKiến Định gửi cho, thâm so sánh với tin tức mình nghe ngóng được thấy trong tập tài liệu kia phải có đến ít nhất 50% tin tức là giả, 50% còn lại không biết có bị giở trò gì không.

“Ngày mai tôi sẽ bảo người đó tới gặp anh, nhớ hành động bí mật cẩn thận, chờ tin tức từ tôi!”

NhanKiến Định nói xong cúp điện thoại, tay lật lật tìm tài liệu rồi câm lên xem, tập tài liệu này đích thân trợ lý giao cho anh, kế hoạch đề ra cũng chỉ vài người biết, nếu thật sự có người dám lộ tin tức ra ngoài thì…

anh ta không muốn nghi ngờ thân tín của mình thế nhưng với tình hình bây giờ anh ta phải điều tra lại từng người một.

E rằng ngày mai phải thất hứa với người con gái ấy rồi.

Suốt một đêm anh ta ngồi chỉnh đốn lại, loại hết người đã từng hành động trong kế hoạch ban đầu, NhanKiến Định sửa lại toàn bộ kế hoạch từ đầu đến cuối.

Lại là một buổi tối bận rộn cho đến rạng sáng, NhanKiến Định nhíu mày, chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi một lát, tất cả những người đáng lẽ phải được cử đi đều đã được cử đi, những việc cần xử lý cũng đã được xử lý. Nếu lần này không thành công, thì anh ta chỉ có thể tự mình ra tay.

Bên ngoài trời cũng đã hửng sáng, từ phòng làm việc đi qua cửa phòng NhanMinh Tú, NhanKiến Định vừa muốn đi vào, nhưng nghĩ đến cô ấy đang ở bên trong, ngay lập tức anh ta kéo cổ áo, cúi đầu, thở dài định bỏ đi, nhưng sau đó lại quay lại gõ cửa.

Vẫn không có động tĩnh gì, NhanKiến Định nhếch môi vặn nắm cửa, không ngờ cửa lại trực tiếp được mở ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK