Mục lục
Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ông chủ, ngài cần gì phải so đo với mấy người đó. Ngài Yaren đã đến rồi, bây giờ đang chạy xe đến đây, khoảng chừng mười lăm phút nữa là đến biệt thự rồi. Ngài cứ nghỉ ngơi một chút đi ạ, trong bếp đang hầm canh, ngài uống một chút nha.”

Sau khi quản gia đưa người đó đi, không yên tâm nên lại quay trở lại phòng làm việc. Ông ta là người chứng kiến Abel lớn lên. Từ khi anh ta bé xíu, ông ta đã luôn ở bên cạnh anh ta cho đến tận bây giờ, anh ta đã cao hơn cả ông ta rồi. Nhưng mà ông ta vẫn không cảm thấy yên tâm về anh ta, lúc nào cũng nghĩ phải chăm sóc thật tốt cho anh ta.

Nhưng bây giờ nhìn lại, đứa con này đã trưởng thành rồi, có thể một mình lo liệu hết mọi chuyện rồi. Nhiều lắm thì ông ta cũng chỉ có thể giúp một tay thôi.

“Bưng đến đây đi, chút nữa tôi sẽ uống. Anh cả đến thì trực tiếp đưa đến đây luôn, trời đã muộn lắm rồi, đi nghỉ ngơi sớm đi.”

Đối với người quản gia đã đi theo anh ta từ lúc anh ta còn nhỏ này, Abel vẫn còn chút bất đồng.

“Vâng, ngài cũng nghỉ ngơi sớm đi, đừng hâm canh lâu quá, có chuyện gì thì cứ ra ngoài tìm tôi là được.

Quản gia gật đầu đồng ý, khom người đi ra ngoài, ngoan ngoãn đóng cửa phòng lại. Ông ta đứng ở ngoài cửa suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng lại thở dài rồi quay lại phòng khách.

Vẫn còn có vị khách chưa tới. Nếu để đám người giúp việc kia tiếp đãi, sợ rằng ông chủ sẽ trách phạt.

Vị khách đó đến sớm hơn so với dự kiến, ước chừng khoảng mười phút sau, ngoài cửa đã truyền đến tiếng động cơ xe.

Abel vẫn đứng ở bên cạnh cửa sổ trên lầu nên đã sớm nhìn thấy hết, chờ quản gia đưa vị khách đó vào thì anh ta đã xuống đến phòng khách.

“Nghe nói cậu bị một người trẻ tuổi mới hai mấy tuổi đầu đùa cợt sao?”

Yaren là một người có thân hình cao lớn, mặt mũi của một người đàn ông thành thục. Abel đứng bên cạnh ông ta phải miễn cưỡng ngước đầu lên mới có thể nhìn thấy được ánh mắt của đối phương.

Vừa đến đã lên tiếng quở trách.

Mặc dù khiến cho người khác căm tức nhưng đã nhiêu năm như vậy rồi, anh ta cũng đã sớm quen với cách xử sự của đối phương rồi.”

“Lên đây với anh.”

Yaren không thèm nhìn anh ta lấy một cái, chắp hai tay sau lưng rồi đi lên lầu.

Elyson và Alex cũng cùng đến, nét mặt nhìn anh ta kiểu cười trên nỗi đau khổ của người khác. Đương nhiên là ở trong mắt bọn họ, không hề tôn tại chút tình cảm anh em ruột thịt nào cả. Có lẽ là chỉ vì có chung lợi ích mới có thể khiến bọn họ phải đi một chuyến xa xôi tới đây.

Sắc mặt Abel rất khó coi, mặc dù đám người Yelis kia cũng nhúng tay vào nhưng cho đến bây giờ, cũng chỉ có một mình anh ta phơi bày. Cho dù phải đối phó, không còn nghi ngờ gì nữa, nhất định NhanKiến Định và Giang Anh Tuấn phải lên tiếng. Nếu không phải là sự thật ở ngay trước mắt thì sao anh có thể gọi mấy người chuyên gieo họa này đến chứ.

Mặc dù biểu hiện trên mặt đã tương đối khó coi, nhưng anh ta vẫn cất bước đi theo lên. Lúc anh ta vào đến phòng làm việc, Yaren đã ngồi ở vị trí người chủ trì, Elyson và Alex ngồi ở vị trí bên cạnh. Trên mặt bọn họ mang theo nét mặt đến xem náo nhiệt.

“Anh cả.”

Abel mím môi tiến lên, cúi đầu che giấu đi biểu cảm khó có thể giấu được trên mặt mình, thanh âm nói chuyện hơi nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK