Mục lục
Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chuyện đổi tên tôi vốn chỉ là tới thông báo cho mấy người biết mà thôi. Về chuyện tự ý chiếm đoạt tài sản của công ty, tôi cảm thấy vẫn là nên cùng mấy người giải quyết một chút. Dù sao tôi cũng chỉ mới tiếp quản tập đoàn chưa được bao lâu, cũng nên để cho mọi người nhìn thấy năng lực làm việc của mình chứ, không phải? Nếu không lại có người không nhìn rõ thân phận của mình lại nghĩ đến chuyện đi lừa gạt người khác.”

Đối với chuyện này, anh vốn là chưa có chuẩn bị sẵn sàng cho việc đã đưa lên cao rồi lại phải nhẹ nhàng đặt xuống. Lợi dụng lúc người ta đang bệnh rồi lấy mạng của người đó mới là mục đích chính của anh. Chẳng qua lần này anh còn có chuyện vẫn chưa hiểu, cho nên mới ở đây dây dưa tổn thời gian cùng với đám người này.

“Tổng giám đốc Giang, cậu phải rộng lòng tha thứ, lùi một bước mới thấy bầu trời này rộng lớn. Những lời này chắc hẳn là cậu còn phải biết nhiều hơn tôi. Người trẻ bớt nóng giận thì sẽ tốt hơn đấy.”

Thấy Giang Anh Tuấn không có ý định bỏ qua, sắc mặt của Tần Văn Hưng không đổi mà nhìn anh.

Ngoài mặt có vẻ là khá bình tĩnh, nhưng trong lòng ông ta thật ra đã bắt đầu hoảng hốt từ lâu rồi. Ngay từ lúc đầu, ông ta vốn là không đồng ý là ra chuyện như thế này. Nhưng trong nhà lại xảy ra chuyện xấu như vậy, nếu để lộ ra bên ngoài, danh tiếng nửa đời làm kinh doanh của ông ta sẽ bị phá hủy toàn bộ. Cho nên ông ta tuyệt đối sẽ không để cho chuyện như vậy xảy ra.

“Chuyện này tôi chỉ là tới thông báo cho mọi người biết mà thôi. Còn về việc rốt cuộc nên xử lý như thế nào tôi đã nghĩ qua rồi. Mọi người cũng đã đi ra ngoài một lúc lâu rồi, tôi cũng không muốn quấy rầy các vị nữa, mọi người trở về nghỉ ngơi đi. Cuộc họp hôm nay kết thúc ở đây.”

Giang Anh Tuấn liếc mắt nhìn vào điện thoại mà không để lại một chút dấu vết nào, là tin nhắn NhanKiến Định gửi đến. Khóe miệng anh hơi nhếch lên, nói xong lập tức rời khỏi phòng họp.

Trở về phòng làm việc, anh ngay lập tức lấy điện thoại di động ra gọi lại cho NhanKiến Định, giọng điệu mang theo một tia hào hứng: “Đã tìm được cái gì rồi?”

Vừa nãy, khi anh bảo trợ lý gọi mấy người kia đến họp, là đã thông báo cho NhanKiến Định đi điều tra bọn họ rồi.

Vừa rồi anh ngồi trong phòng họp dây dưa lâu tới như vậy, đến bây giờ khẳng định là đã phải điều tra ra chuyện gì rồi!

“Anh Tuấn, cậu đoán không hề sai. Sau lưng của mấy lão già kia còn có một người khác. Nhưng rất kỳ lạ, người ta chỉ thấy là Abel, tôi cũng đã điều tra qua, chuyện này từ đầu đến cuối Yaren đều chưa từng xuất hiện dù là một lần. Toàn bộ quá trình đều là do Abel ra mặt, thậm chí tôi còn điều tra ra được Yaren căn bản là chưa từng đến gặp Abel, rất có thể anh ta cũng không biết Abel đã tới đây…”

Nếu như thật sự là như vậy, việc lần này ngược lại có chút phiền phức rồi. Chuyện này từ đầu đến cuối đều không giống với cách làm việc của Abel, nếu như Yaren không có lộ mặt ra làm mấy chuyện này, đến cả tay sai của anh ta cũng không chịu lộ mặt, đấy thật sự sẽ là một rắc rối rất lớn.

“Chắc chắn là không có một chút dính líu gì đến Yaren sao?”

Giang Anh Tuấn cảm thấy có chút thất vọng, lông mày nhíu chặt, tay lông vào nhau một cách gắt gao, dùng sức đến mức trở nên trắng bệch, bước chân vốn đang định đi, nay đã dừng lại, mà đứng im ở giữa phòng làm việc.

“Tôi rất chắc chắn, không tìm được một chút dấu vết nào. Anh ta ẩn giấu rất tốt, nhưng kế hoạch của bọn họ với cái mà tôi đã điều tra ra được cũng không có khác biệt nhiều lắm.

Thời gian gần đây cậu hãy cẩn thận một chút, Abel muốn đem tất cả cổ phẩn của Tập đoàn Húc Nhật chuyển ra ngoài. Xem ra anh ta là đang muốn mang tiền theo để bỏ trốn đấy.”

Lúc NhanKiến Định nói mấy lời này, thật ra trong lòng anh ấy vẫn còn thấy có chút gì đó rất kỳ lạ. Bình thường, Giang Anh Tuấn đối với các con số và các hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp, trước này đều rất nhạy cảm.

Người khác có hành động gì xấu một “an chút thôi là anh đã có thể đoán ra được rồi, khiến cho đối thủ của anh không có chút may mắn nào cả.

“Cảm ơn anh trai, chuyện này cậu tạm thời không cần phải quan tâm tới đâu, cứ để tôi tự giải quyết là được rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK