Mục lục
Chiến Thần Phong Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chị Nhã Mẫn chỉ là một cô gái bình thường, bây giờ đột nhiên giàu lên trông thấy, nhất định sẽ có nhiều người để mắt đến, mơ ước có được tài sản của chị ấy.

Diệp Huyền Tần lái xe rất nhanh, chỉ một lát đã đến dự án Nghĩa An.

Điều khiến anh kinh ngạc chính là dự án lớn như vậy mà ngay cả cửa an ninh cũng không có.

Bên trong dự án là một mảng yên tĩnh, công trình đã dừng thi công từ sớm.

Thám chí hình như còn thấy dấu vết của đánh đập cướp bóc.

Chó Đen đáng chết, tám chín phần là anh ta đã cho người đến dự án đánh đập.

Anh nhìn khắp nơi một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở một phòng họp.

Bên trong truyền ra tiếng ồn ào.

Diệp Huyền Tần vội vàng chạy tới.

Nhìn qua cửa sổ, anh phát hiện ra Nhã Vân và quản lý của các bộ phận dự án Nghĩa An đều ở bên trong.

Tóc chị Nhã Mẫn có chút ướt, hình như là mới gội đầu xong chưa kịp lau khô, trông chị có hơi chật vật.

Bên dưới quản lý các bộ phận cao cấp bàn luận sôi nổi.

Diệp Huyền Tần có chút suy tư, anh cũng không vội và đi vào mà quan sát mọi chuyện qua cửa sổ.

Chị Nhã Mẫn vỗ nhẹ lên mặt bàn nói: “Yên lặng, mọi người hãy yên lặng một chút.”

“Đang yên đang lành, tại sao mọi người tại từ chức tập thể? Nếu mọi người bất mãn về đãi ngộ tiền lương thì có thể nói ra, chúng ta có thể thương lượng lại.”

“Dự án bắt đầu vào thời gian gấp rút hoàn thành rồi mọi người vào lúc này nghỉ việc, dự án có thể sẽ bị hủy, như vậy tâm huyết của mọi người không phải sẽ đổ sông đổ biển hay sao? Các người chịu được sao?”

Một số người có mặt cúi đầu vì xấu hổ, một số khác thì cười trên nỗi đau khổ của người khác.

“Cô Mẫn, chúng tôi vì sai lại nghỉ việc tập thể trong lòng cô còn không biết hay sao?”

“Chó Đen hai ba ngày lại đến gây chuyện, chúng tôi căn bản không có cách nào thi công cả, hơn nữa anh ta còn uy hiếp đến sự an toàn của người thân chúng tôi.”

“Chúng tôi cũng không muốn vì kiếm chút tiền lẻ này mà đem cả mạng bỏ vào.”

“Hay là, cô nộp phí bảo kê lên cho anh Răng Hô. Anh ta một tay che cả bầu trời ở chỗ của chúng ta, nhất định có thể dọa Chó Đen chạy mất dép.”

“Giao phí bảo kê, có thể để cho Răng Hô bảo vệ chúng ta, chúng ta kiếm nhiều tiền.”

Nhã Mẫn nói: “Nhưng điều kiện anh ta nói thật sự rất quá đáng.”

“51% cổ phần của gia đình tôi, ít nhất cũng phải 500 triệu, nhưng anh ta muốn có được chỉ với 10 triệu! Thật sự là bắt nạt người ta một cách quá đáng.”

“Hơn nữa, đây là sản nghiệp của Huyền Tần nhà tôi, tôi không có tư cách thay nó làm chủ.”

“Haiii, thật đúng là ngu xuẩn, hồ đồ.” Trong đám người miệng đầy răng đứng lên nói.

Anh ta chính là người một tay che trời ở Huyện Thành này anh Răng Hô.

“Cô Mẫn, e rằng cô vẫn chưa làm rõ tình hình hiện tại.” Răng Hô nói: “Bây giờ, thế lực ngầm thành phố Giang xuất hiện một lão đại mới, thế giới ngầm của thành phố Giang đang rất hỗn loạn.”

“Chó Đen đến chỗ này gây chuyện mới chỉ là bắt đầu mà thôi, sau này sẽ càng ngày càng có nhiều người hơn đến đây gây chuyện, đến lúc đó thứ cô tổn thất không chỉ là 51% cổ phần mà có thể là toàn bộ.”

“Bây giờ cũng chỉ có tôi mới bảo vệ được các người.”

Mọi người đều rối rít khuyên nhủ Nhã Mẫn.

Nhã Mẫn có chút tức giận nói: “Đủ rồi, không cần nói nữa.”

“Huyền Tần đem dự án này giao cho tôi, là tin tưởng tôi, Tuy tôi không thể giúp nó kiếm tiền, nhưng cũng không thể để làm tổn thất lợi ích của nó.”

“Trừ phi tôi chết.”

Răng Hô phẫn nộ nói: “Huyền Tần, con trai nuôi của mẹ cô?”

“Ha ha, nó chẳng qua chỉ là một người giàu mới nổi mà thôi, tôi mới là nơi nương tựa vững chắc nhất của cô, ở trước mặt tôi, nó mãi mãi chỉ là cháu trai.”

“Nếu nó ở chỗ này, nhất định sẽ quỳ lạy tôi nhận lấy dự án này.”

Nhã Mẫn tức giận nói: “Im miệng.”

“Huyền Tần nhà tôi là người tài trong tương lai, là đế vương chi mặng, anh có có tư cách ở đây sỉ nhục nó.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK