Anh tin vào khả năng của Độc Lang.
Diệp Huyền Tân đứng dậy: “Đi thôi, đưa ta đi xem thi thể của Hồ Thanh Sơn và Hoàng Phúc Lâm”
“Rất có thể trên người bọn họ cũng còn đoạt mệnh cổ trùng, đây chính là thứ tốt không thể hư hỏng”
Chủ tịch Hàn cảm thấy buồn nôn, mấy con độc trùng đó thì tốt chỗ nào!
Ở tại quán mì Ba Giang Nguyên, Trùng Gia liếc nhìn giếng cổ “Đường Hoàng Tuyền: “Đã xử lý sạch sẽ rồi?”
Chủ tiệm mì vội vàng gật đầu: “Đừng lo lắng, đã dọn rồi”
“Điều tra mối quan hệ giữa Diệp Huyên Tân và Chủ tịch Hàn điều tra thế nào?”
Ông chủ vội vàng nói: “Đã điều tra rố ràng”
“ Diệp Huyền Tân đã giúp Chủ tịch Hàn tạm thời áp chế cổ độc trong người và cứu mạng ông ta, ông ta rất biết ơn Diệp Huyền Tân. Ngoài ra, Huyền Tân cũng hứa sẽ giúp ông ta và lão ân sư loại bỏ hoàn toàn cổ độc ra khỏi cơ thế”
Trùng Gia lộ vẻ sợ hãi: “Chết tiệt, Diệp Huyền Tân cũng biết vu cổ thuật!”
“Chờ đã, anh nói lão ân sư của Chủ tịch Hàn. Có phải là người tên Bánh Mì Đen?”
“Hình như là biệt danh này”
Cái… cái gì?
Trùng Gia không thể bình tĩnh được nữa, một lúc sau liền bật dậy khỏi ghế.
“Bánh Mì Đen không được tỉnh lại, nhất định phải ngăn cản Diệp Huyền Tân cứu ông ta “Trùng Gia biết Bánh Mì Đen?”
Trùng Gia hít một hơi thật sâu, điều chỉnh cảm xúc của mình: “Mười năm trước, Bánh Mì Đen đến Miêu Cương để điều tra một số chuyện bẩn thỉu. Những thứ này đều hướng ông chủ chúng ta”
“Khi đó, để diệt khẩu ông ta, tôi đã tự tay mình hạ cổ độc khiến ông ta sống đời thực vật. Nếu ngài Bánh Mì Đen được Diệp Huyền Tân đánh thức và ông ta ra ngoài để nhận dạng thì ông chủ của chúng ta sẽ gặp nguy hiểm”
Ông chủ hoảng sợ, vội vàng hỏi: “Chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Việc này có ý nghĩa rất quan trọng. Tôi muốn báo cáo với ông chủ và để ông chủ tự mình quyết định”
Ông chủ quán mì vội vàng gật đầu, rồi ngoan ngoãn rút lui.
Trùng Gia lấy ra một chiếc điện thoại vệ tinh dày cộp, và sau một loạt các thủ tục mở khóa chiếc điện thoại này đã chuyển sang trạng thái hoạt động bình thường.
Chỉ có một số được lưu trong điện thoại, cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, Trùng Gia cung kính nói: “Ông chủ, có chuyện không hay”
Một giọng nói uy nghiêm vang lên: “Nói”
Trùng Gia run run nói: “Ông có nhớ Bánh Mì Đen không?”
“Tất nhiên, đối thủ cũ”
“Chúng tôi đã đánh giá thấp Diệp Huyền Tân, anh ta biết cả vu cổ thuật và đang muốn đánh thức Bánh Mì Đen, nếu Bánh Mì Đen tỉnh dậy sẽ vô cùng bất lợi cho ông”
Một trận im lặng!
Trùng Gia lo lắng mồ hôi chảy ròng ròng!