Cô nói: ” Anh Tưởng,xin hãy giữ lòng tự trọng. bây giờ tôi là người đã có chồng.” Trong lòng Diệp Huyền Tân cảm thấy ghen tuông: “Lam Khiết, em không định giới thiệu cho bọn anh biết nhau sao?”
Từ Lam Khiết vô thức ôm lấy cánh tay của Diệp Huyền Tân: “Anh Tưởng, vị này là chồng tôi ~ Diệp Huyền Tân. Chúng tôi sắp kết hôn”
“Huyền Tân, vị này là Tưởng Phong Quang, năm năm trước anh ấy làm việc trong xưởng thép của em. Giờ anh ấy là giám đốc nghiệp vụ của tập đoàn Đế Hào”
Diệp Huyền Tân nhìn Tưởng Phong Quang với ánh mắt khinh bi.
Anh ta chỉ là một kẻ mặt dày mày dạn đi tán gái, Lam Khiết rõ ràng đã từ chối anh ta rồi, năm năm sau còn không biết xấu hổ lại đến tỏ tình lần nữa.
Tán gái tán gái, tán đến tận cùng.
Tưởng Phong Quang liếc nhìn Diệp Huyền Tân với vẻ mặt không vui: “Diệp Huyền Tần tiếng tăm lừng lẫy, tôi đã sớm nghe về anh”
“Bây giờ khắp thành phố Tân Hải này, ai cũng biết chồng của tổng giám đốc tập đoàn Diệp Linh là một gã ăn bám”
“Ha ha ha, tôi nói đùa thôi, anh Diệp đừng để ý nhé”
Diệp Huyền Tân: “Tất nhiên là tôi không để bụng”
“Tôi ăn bám chứng tỏ tôi có vốn ăn bám”
“Không như một số người, ngay cả tư cách ăn bám cũng không có, chỉ có thể làm kẻ mặt dày mày dạn yêu đơn phương mà thôi”
Phụt!
Từ Lam Khiết không nhịn được nữa, đá nhẹ vào chân Diệp Huyền Tân, anh đã khiến anh ta tổn thương sâu sắc.
Sắc mặt Tưởng Phong Quang tối sầm, anh ta biết Diệp Huyền Tần đang chửi chó mắng mèo, nói anh ta là mặt dày mày dạn!
Chẳng qua anh ta không tức giận, trước mặt Từ Lam Khiết, phải thể hiện một chút lịch thiệp.
Từ Lam Khiết chủ động đánh vỡ cục diện ngượng ngùng, cô nói: “Anh Tưởng, anh đã xem qua hợp đồng tôi soạn thảo chưa?”
“Nếu quý công ty không hài lòng thì hẹn lần sau có cơ hội chúng ta hợp tác lại”
Để tránh Diệp Huyền Tân ăn giấm, cô quyết định từ bỏ hợp đồng lớn này.
Tưởng Phong Quang cười nói: “Bản hợp đồng này rất hoàn hảo, tập đoàn Đế Hào chúng tôi cực kì hài lòng”
“Cô Từ, bây giờ chúng ta đi đến ký kết hợp đồng thôi”
Nói xong, Tưởng Phong Quang nhanh chóng ký tên, sau đó đưa cho Từ Lam Khiết.
Từ Lam Khiết nhìn Diệp Huyền Tân, xin ý kiến của anh.
Diệp Huyền Tân mỉm cười gật đầu: “Lam Khiết, em kí tên đi”
Lúc này Từ Lam Khiết mới ký hợp đồng Tưởng Phong Quang nghiến răng tức giận.
Anh ta không nhầm chứ! Diệp Huyền Tân chỉ là một tên ăn bám mà thôi, Lam Khiết phải xin ý kiến của anh sao?
Haiz, rốt cuộc tên họ Diệp kia đã chơi bùa ngải gì mà khiến cho cô mê mệt thành thế này.
Tưởng Phong Quang nhận lại hợp đồng, đột nhiên chuyển chủ đề, nói: “Lam Khiết, tôi nghe nói tập đoàn Diệp Linh bị một thế lực nào đó ở tỉnh Đông Tam vây quét hả?”
“Tôi có thể giúp gì được không?”
Từ Lam Khiết lắc đầu: “Ừ, chúng tôi quả thực bị một số người nhầm tới”
“Tuy nhiên, gần đây bỗng nhiên xuất hiện một vị Diệp tông sư, anh ta sẽ tiêu diệt lực lượng vây quét đó, không cần làm phiền đến anh Tưởng nữa”
Tưởng Phong Quang giêu cợt: “Cô Từ có bao giờ nghĩ, Diệp tông sư không thân cũng chả quen tập đoàn Diệp Linh, nhưng tại sao anh ta lại giúp tập đoàn của cô không?”
Từ Lam Khiết hoài nghỉ nói: “Diệp tông sư làm vậy chẳng phải để bảo vệ bình yên cho tỉnh Hà Sơn sao?”
“Sai, quá sai” Tưởng Phong Quang lắc đầu: “Sự việc đã đến lúc này rồi, tôi sẽ nói thật với cô”
“Thật ra, Diệp tông sư là do tôi mời đến đế bảo vệ tập đoàn Diệp Linh”
Phụt!
Diệp Huyền Tân không nhịn được mà cười phá lên Tôi không biết anh, còn chưa gặp lần nào, sao anh biết mà mời tôi đến ra tay.
Từ Lam Khiết đầy hoài nghỉ: “Anh biết Diệp tông sư?”
Tưởng Phong Quang khinh bỉ nhìn Diệp Huyền Tân, kiên nhẫn giải thích: “Tất nhiên rồi”
“Nói thật với cô, Diệp tông sư thật ra là một vũ khí giết người hàng đầu của hiệp hội võ thuật, bình thường anh ta không xuất hiện là để có thể kịp thời có mặt xoay chuyển tình thế trong lúc nguy cấp cho hiệp hội võ thuật”
“Như chúng ta đều biết, tập đoàn Đế Hào.
là doanh nghiệp với một trăm phần trăm vốn của hiệp hội võ thuật, tôi cũng may mắn khi được gia nhập hiệp hội võ thuật và có mối quan hệ tốt với Diệp tông sư”
“Lần này khi nghe tin tập đoàn Diệp Linh gặp nguy hiểm, tôi rất lo lãng nên đã mời Diệp tông sư xuất hiện”