Lúc này Từ lam Khiết mới bừng tỉnh, áy náy cười: “Xin lỗi cô Dương Mai, vừa rồi tôi không chú ý xem”
“Hả?” Dương Mai tò mò hỏi: “Cô đang nhìn gì vậy?”
Cô cũng nhìn theo hướng ánh mắt của Từ Lam Khiết.
Sau đó, hai mắt mơ màng, cô ta vô thức ngồi xuống bên cạnh Từ Lam Khiết, cô cũng nhìn theo hai bóng hình phía trước ngôi mộ đơn độc mà ngẩn người.
Một nấm mồ đơn độc, hai người đàn ông, gió thu hiu hiu thổi, một sự bi đát thê lương không diễn tả hết bằng lời!
Cảnh tượng này có cảm giác như một câu chuyện vậy, một quan niệm nghệ thuật rất sâu sắc.
Dương Mai bỗng nhiên kích động nói: “Chị Từ Lam Khiết, em đột nhiên nảy sinh ra một ý tưởng”
“Cảnh tượng này, quả đúng là quá phù hợp với chủ đề bộ phim tuyên truyền của chúng ta đi chứ!
“Nếu như có thể đem cảnh này vào.
trong phim của chúng ta, thì chắc chắn sẽ trở thành điểm nhấn của đoạn phim tuyên truyền, sẽ rất nổi đấy !”
Từ Lam Khiết ậm ừ không yên nói: “Chỉ e là bọn họ sẽ không đồng ý. Dù gì thì người chết cũng là lớn nhất, ai lại bằng lòng để người chết lọt vào khung hình cơ chứ?”
Dương Mai nói: “Không thử thì làm sao mà biết được?”
“Hơn nữa, ngôi mộ này vô cùng đơn giản, người nhà anh ta chắc chắn gia cảnh bần cùng khốn khó”
“Tới lúc đó chúng ta gửi gia đình người nhà ngôi mộ này chút tiền, người chết dưới hoàng tuyền có hay biết chắc chản cũng sẽ nhằm mắt xuôi tay”
“Ừ, vậy cũng phải” Từ lam Khiết gật đầu: “Đi, chúng ta đi hỏi ý kiến họ xem sao: Hai người một trước một sau đi về phía ngôi mộ.
Càng tiến về gần phía đối phương, Từ lam Khiết lại càng cảm thấy người này trông giống Diệp Huyền Tê.
Nhưng còn chưa kịp xem cho kĩ thì hai người họ đã lên xe rời đi.
AI Trong lòng Dương Mai và Từ Lam Khiết trống rỗng Dương Mai nói: “Cơ hội tốt thế này mà lại trượt mất trong nháy mắt, thật đáng tiếc quá đi mất”
“Cô Từ Lam Khiết, chúng ta quay về thôi”
‘Từ Lam Khiết lại nói: “Cô Dương Mai, cô quay về tổ quay phim phối hợp quay phim trước đi, tôi đi thắp hương cho ngôi mộ kia đã”
“Chúng ta quay phim ở bên cạnh, khó mà tránh được chuyện ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của người khác, thắp cho người ta nén hương cũng không có gì là quá đáng”
“Vâng” Dương Mai gật đầu rồi quay ngược trở lại.
Từ Lam Khiết tiếp tục đi về hướng ngôi mộ.
Từ trong đám cỏ cách đó không xa có hai kẻ mặc đồ đen đã mai phục từ lâu.
“Mày nói xem trong hai người kia, rốt cuộc ai mới là Dương Mai?”
“Nói thừa, chắc chăn là cái cô xinh đẹp hơn có khí chất hơn rồi”
“Đi, đuổi theo”
Hai gã âm thầm theo đuôi Từ Lam Khiết. Bọn chúng đã nhận nhầm Từ Lam Khiết là Dương Mai.
Từ Lam Khiết đến trước nấm mộ, vừa đúng lúc muốn thắp hương thì không ngờ từ trong bụi cỏ tối um có hai bóng người nhảy xổ ra.
‘Từ Lam Khiết hốt hoảng muốn hét lên cứu mạng thì một trong hai tên lại cầm dao cứa lên cổ cô.
Hai mắt cô bịt đi.
Hai kẻ mặc đồ đen động tác thuần thục mang cô nhét vào trong bao tải, vác lên chạy như bay đi.
Rất mau chóng hai người họ đã đến nhà họ Mục.
Mở chiếc bao tải ra nhìn người bên trong, Mộ Quân Thiếu giận tím tái: “Mẹ kiếp, hai tên vứt đi, cô ta không phải Dương Mai”
Hả?
Hai tên mặc đồ đen kinh ngạc mặt tái nhợt.
“Cô ta không phải Dương Mai sao?
Sao mà có thể như thế được”
“Một người bình thường, sao lại còn xinh đẹp, có khí chất hơn cả ngôi sao lớn vậy: sầm rồi sau đó cô ngất Hai người họ bàn tán, Mộ Quân Thiếu mới xem xét kỹ càng dung nhan xinh đẹp của Từ Lam Khiết.
Sau đó, khuôn mặt tươi cười Đúng thế, cô gái này, đúng là còn đẹp hơn Dương Mai nhiều.
Điều then chốt nhất là, khí chất trên người cô ấy, các cô gái khác không thể so bì được.
“Cũng được, vậy thì để cô ta thay thế cho Dương Mai, xuống phục vụ bố ta đi”
“Còn Dương Mai thì tôi sẽ giữ bên cạnh mình”
Tuy rằng Dương Mai không xinh đẹp bằng Từ Lam Khiết, nhưng ai bảo anh ta có một tình yêu duy nhất đối với Dương Mai chứ.