Mục lục
Chiến Thần Phong Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Huyền Tần khẽ cười nhìn Liễu Yên Thành: “Tướng quân Liễu, có thể giải thích một chút cho tôi không, vì sao bọn họ bị bắt lại cầu xin cậu giúp đỡ trước tiên?”

“Cậu có quan hệ với bọn họ phải không?”

“Dựa theo quy định, người quen phạm pháp, cậu nên tránh đi. Hy vọng vụ án này cậu không nhúng tay vào, miễn cho liên lụy đến bản thân mình.”

Liễu Yên Thành nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Diệp Huyền Tần.

Con mẹ nó, tên này thật sự biết tính kế.

“Họ Diệp kia, tôi thừa nhận tôi đánh giá thấp anh.” “Nhưng mà, ở trong mắt tôi, dù anh có nhảy nhót như thế nào thì cũng chỉ như một tên hề đang nhảy nhót!”

“Khuyên anh trong vòng ba ngày hãy cút ra khỏi thủ đô, nếu không, đời này đừng nghĩ tới việc còn sống mà rời khỏi thủ đô.”

Trên gương mặt Diệp Huyền Tần đầy khinh thường: “Tôi cũng chính thức thông báo với cậu một câu”

“Tốt nhất là ngoan ngoãn dùng hai tay dâng nhà họ Liễu và nhà họ Diệp lên, nếu không, tôi sẽ khiến nhà họ Liễu cửa nát nhà tan”

Liễu Yên Nhi chửi ầm lên: “Cút, ai cho đứa con rơi nhà họ Diệp như mày nói ra những lời tự tin như vậy?”

“Mày chờ đó, bây giờ nhà họ Liễu bọn tao đã sánh vai với hoàng tộc rồi, muốn xử lý anh còn không phải là dễ như trở bàn tay sao!”

“Anh, chúng ta đi.”

Hai người vừa rời đi, Từ Lam Khiết cầm túi lớn túi nhỏ đi ra.

“Huyền Tần, chúng ta đi thôi. Hửm? Người đâu rồi? Sao lại đi hết rồi.”

Diệp Huyền Tần cười nói: “Lam Khiết, đi đâu?”

Từ Lam Khiết: “Công ty bán đi rồi, đương nhiên là chúng ta phải về tỉnh Hà Sơn chứ.”

Diệp Huyền Tần nói: “Liễu Yên Nhi chỉ ra giá bảy mươi tỷ, anh không bán.

Từ Lam Khiết chán nản nói: “Ôi, với tình trạng này của công ty chúng ta, có thể bán với giá bảy mươi tỷ cũng được rồi.”

“Đừng ăn miếng quá lớn, miễn cho cuối cùng gà bay trứng vỡ.

Diệp Huyền Tần: “Ồ, tình hình hiện giờ của công ty làm sao chứ?”

Từ Lam Khiết: “Danh tiếng bị đóng băng rồi. Công ty giải trí không có danh tiếng sao có thể có chỗ đứng chứ.”

Diệp Huyền Tần mỉm cười đưa điện thoại cho Từ Lam Khiết: “Tự em xem đi, sao anh lại cảm thấy danh tiếng của công ty chúng ta không đóng băng chứ.

Từ Lam Khiết nhìn tin tức, cảm xúc lập tức trở nên kích động. Nội dung tức là, hôm nay fan hâm mộ của năm nghệ sĩ tới công ty truyền thông Huỳnh Thư gây rối.

Kết quả bọn họ lại “ngoài ý muốn nhặt được một số bản hợp đồng.

Những bản hợp đồng đó, lại là hợp đồng bất hợp pháp năm nghệ sĩ đã ký tên để trốn thuế.

Những fan hâm mộ đó bị hành vi trái pháp luật của thần tượng làm tổn thương, hoàn toàn tỉnh ngộ, từ fan biến thành anti fan, làm sáng tỏ tất cả trước mặt truyền thông.

Thì ra, bọn họ được nghệ sĩ thuê tới công ty công ty truyền thông Huỳnh Thư để gây rối.

Năm nghệ sĩ này muốn huỷ hoại danh tiếng của công ty truyền thông Huỳnh Thư, mượn cơ hội giá thấp để thu mua công ty truyền thông Huỳnh Thu, Thậm chí còn muốn đưa ông chủ và bà chủ vào tù.

Sức ảnh hưởng của năm nghệ sĩ này cũng không quá lớn.

Tin tức này vừa được đăng lên, lập tức bước lên tiêu đề của các tờ báo, thậm chí chỉ trong một ngày đã đứng vào hạng ba bốn trên hot search.

Bây giờ hướng gió dư luận đều xoay ngược lại, tất cả mọi người đều gọi tên công ty truyền thông Huỳnh Thư, trừng phạt năm nghệ sĩ kia.

Danh tiếng của năm nghệ sĩ này hoàn toàn sụp đổ, thậm chí có lãnh đạo trong ngành sản xuất nhảy ra buông lời hung ác, nói muốn toàn bộ ngành sản xuất phong sát bọn họ.

Từ Lam Khiết vui mừng khôn xiết: “Công ty lấy lại được danh tiếng, lại có đường sống rồi.”

“Không nói có thể bán đi với giá gốc mười nghìn tỷ, ít nhất cũng có thể bán với giá bảy nghìn tỷ.”

Diệp Huyền Tần khó hiểu nói: “Sao vẫn còn muốn bán công ty đi vậy?”

Từ Lam Khiết: “Cho dù có lấy lại được danh tiếng thì sao chứ?”

“Bây giờ công ty của chúng ta không có nghệ sĩ nào cả.”“Bây giờ công ty của chúng ta không có một nghệ sĩ nào cả.”

“Anh đừng khinh thường mức độ quen biết của Kim Thiên Lân ở trong giới giải trí. Cho dù anh ta đã bị bắt, nhưng chỉ cần nói một câu thôi là sẽ không có nghệ sĩ nào dám ký hợp đồng với chúng ta.”

Diệp Huyên Tần như suy nghĩ chuyện gì đó gật gật đầu, Từ Lam Khiết nói có lý.

Xem ra, chỉ có thể lợi dụng thân phận “chỉ huy”, bảo vệ cho công ty truyền thông Huỳnh Thư thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK