“Sau này chúng ta phải làm sao đây?”
“Huyền Tần, hay là nghĩ cách bán công ty đi.”
Diệp Huyền Tần an ủi: “Lam Khiết, không phải anh đã nói rồi sao, chỉ huy ủy thác cho chúng ta quay phim điện ảnh.”
Từ Lam Khiết tức giận lườm Diệp Huyền Tần: “Anh tin không? Anh lừa gạt một đứa trẻ như vậy, nó cũng không tin anh.”
Nói xong, xoay người rời đi. Diệp Huyền Tần: “…”
Dương Mai nhỏ giọng nói: “Anh Tần, kế tiếp chúng ta nên làm gì?” “Kỹ thuật viên đều đi hết rồi, công ty chúng ta có rất nhiều đơn đặt hàng không thể hoàn thành đúng thời hạn, sợ là sẽ phải vi phạm hợp đồng”
Diệp Huyền Tần: “Chỉ có thể thu nạp thêm nghệ sĩ và nhân tài kỹ thuật trong giới thôi.”
Dương Mai cười chua xót: “Anh Tần, sợ là anh vẫn chưa hiểu rõ hiện trạng”
“Kim Thiên Lân triệu tập tất cả các ông lớn trong giới, nói thảo luận về hạng mục quân đội, nhưng trên thực tế lại là đánh tiếng cho bọn họ, để bọn họ phong sát công ty truyền thông Huỳnh Thư.”
“Không thể nào có nghệ sĩ và nhân tài kỹ thuật nào dám tiếp tục hợp tác với chúng ta, chúng ta cũng không thể thông báo tuyển dụng”
Diệp Huyền Tần: “Ai nói muốn thông báo tuyển dụng? Cái tôi nói chính là thu nap.”
“Yên tâm, bọn họ sẽ chủ động đến nhờ cậy chúng ta.”
Dương Mai: “…”
Ai cho anh can đảm nói ra những lời này vậy?
Diệp Huyền Tần giãn eo ra một chút: “Đi thôi, chúng ta cũng đi xem trò hay một chút.”
Dương Mai: “Đi đâu?”
Diệp Huyền Tần: “Đi gặp Kim Thiên Lân.”
Dương Mai sắp hết chỗ nói rồi.
Kim Thiên Lân người ta kết hợp với các ông lớn trong giới muốn phong sát anh đó, anh còn muốn đi xem trò hay sao.
Đây không phải là tự rước lấy nhục, chui đầu vô lưới ư?
Không bao lâu sau, hai người đi tới nơi: công ty điện ảnh và truyền hình Thịnh Vượng.
Công ty điện ảnh và truyền hình Thịnh Vượng này, trước kia là công ty túi da của Kim Thiên Lân.
Anh ta thông qua công ty túi da này, mời chào hàng hoá qua nghiệp vụ của công ty truyền thông Huỳnh Thư, hoặc nhận đơn đặt hàng bên ngoài rồi gửi cho công ty truyền thông Huỳnh Thư làm, kiếm được giá cao, lấy được rất nhiều tiền. Ông chủ cũ của công ty truyền thông Huỳnh Thư là nhà họ Diệp tiền nhiều như nước, mở một mắt nhắm một mắt với hành vi của Kim Thiên Lân.
Bây giờ, ông chủ của công ty truyền thông Huỳnh Thư là Diệp Huyền Tần.
Anh quyết định làm Kim Thiên Lân phải nhổ ra hết tất cả những thứ trước kia đã nuốt vào.
Hai người đi vào trong công ty. Trong công ty vô cùng nhộn nhịp, khách và bạn ngồi đông đủ.
Các ông lớn khắp nơi trong ngành, tụ tập chung một chỗ.
Những người này ở trong ngành đều là người hô mưa gọi gió, một tay che trời.
Dương Mai còn phát hiện ra ông chủ lúc trước của cô ấy ở trong đám người.
Lúc này, đám ông lớn này đang vây quanh Kim Thiên Lân, khen ngợi lấy lòng, củng cố tình cảm.
Nếu lần này bọn họ có thể hợp tác với Kim Thiên Lân trong hạng mục quân đội này.
Vậy thì bất kể là thâm niên hay xuất thân của bọn họ, đều có thể nâng cao thêm một bước.
Phải biết rằng, lần trước một diễn viên bình thường tên Hạo Thỉnh Lai hợp tác với quân đội, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, lập tức nhảy lên thành ngang hàng với bọn họ.
Lần trước bỏ lỡ cơ hội, lần này không thể bỏ lỡ nữa.
Thợ quay phim Trương Nam người vừa mới từ chức ở công ty truyền thông Huỳnh Thư, giờ phút này cũng chưa có tư cách tới gân Kim Thiên Lân.
Trương Nam phát hiện ra Diệp Huyền Tần, hai mắt tức khắc sáng ngời: Cơ hội lấy lòng Kim Thiên Lân đã tới.
Anh ta bỗng nhiên hô lớn một tiếng: “Diệp Huyền Tân, Dương Mai, sao các người lại tới đây?”
“Tôi đã nói rồi, tôi đã đến nhờ vả anh Lân thì chắc chắn sẽ không thể hợp tác với mấy người nữa.”
Ánh mắt của mọi người, đồng loạt tập trung lên người Diệp Huyền Tần và Dương Mai.
Trong lòng phỏng đoán mục đích của hai người này.
Kim Thiên Lân kinh ngạc.
Lần trước Diệp Huyền Tần hại anh ta phải ngồi nhà giam.
Lần này vừa đúng lúc có thể mượn cơ hội này rửa sạch nhục nhã!