Sức lực của Tử Hàm và Độc Lang gần như đã hao hơn phân nữa, có chút ăn không tiêu.
Hai người hét lớn: “Diệp tông sư, xin hãy hành động!”
Mọi người xung quanh cũng hét theo: “Diệp tông sư, xin hãy hành động!”
Từ Lam Khiết nhìn tứ phía, tìm bóng dáng của “Diệp tông sư”
Diệp Huyền Tân mỉm cười: “Lam Khiết, anh đi ra đây một chút”
Từ Lam Khiết không một chút nghỉ ngờ, gật đầu.
Diệp Huyền Tân đi đến một góc, tránh Tầm mắt của mọi người, sau đó anh đi vòng một vòng lớn đến chiến trường.
Đối mặt với quân địch hằm hằm sát khí, sắc mặt anh vẫn không thay đổi, anh bình tĩnh thản nhiên và thậm chí còn châm một điếu thuốc.
Mọi người xung quanh phát hiện ra bóng dáng Diệp tông sư đều reo hò.
*Vị này là Diệp tông sư sao? Khí chất tỏa ra quả nhiên không tầm thường”
“Giết, Diệp tông sư, giết!”
Từ Lam Khiết nhìn bóng lưng của Diệp tông sư, lông mày cau lại!
Sao bóng lưng của anh ta lại trông quen thuộc thế nhỉ.
Rất nhanh, hai tên địch phát hiện ra Diệp tông sư, nhanh chóng lao tới.
Diệp Huyền Tân không hề hoảng sợ, chỉ búng hai ngón tay!
Hai chiếc ngân châm bản ra! Ngân châm ngay lập tức xuyên vào tim kẻ địch, khiến cho hai bọn chúng ôm ngực ngã quy xuống đất, miệng không ngừng gào thét.
Càng ngày càng nhiều kẻ địch chú ý đến Diệp Huyền Tân.
Bọn chúng ồ ạt xông về phía Diệp Huyền Tân, gảng sức bao vây anh.
Diệp Huyền Tân vung tay, một loạt ngân châm bản ra.
Kẻ địch lại một lần nữa ngã xuống, không ngừng gào thét.
Khán giả nhìn trầm trồ!
Chết tiệt, chúng ta có bị hoa mắt không?
Kẻ địch thậm chí còn chưa đến gần Diệp tông sư, anh chỉ cần vung tay, cả đám địch đều ngã xuống đất la hét.
Chẳng lẽ Diệp tông sư biết dùng phép thuật.
Anh là thần tiên!
Thực chất là do ngân châm bé quá nên mọi người không nhìn thấy mà thôi.
Đùng đoàng!
Bầu trời đột nhiên có sấm chớp, sau đó đổ cơn mưa nặng hạt.
Độc Lang cười lớn nhìn Diệp Huyền Tân nói: “Anh, đây là cơn mưa nhân tạo do em làm, may mà nó còn xuất hiện kịp thời.
Diệp Huyền Tân bất lực không nói nên lời Tên Độc Lang này chỉ thích làm mấy chuyện không thiết thực, nào là bật nhạc cho có khí thế nào là mưa to như trút nước.
Chẳng qua, hiệu quả cũng không tồi, ngay lập tức bọn họ hừng hực khí thế chiến đấu.
Diệp Huyền Tân nói: “Tử Hàm, bảo vệ cánh trái, Độc Lang, bảo vệ cánh phải”
Rõ Hai người ngay lập tức thoát ra khỏi vùng địch, một trái một phải đứng bên cạnh Diệp Huyền Tân Giết!
Diệp Huyền Tần xông lên.
Ba người bọn họ giống như một mũi tên xuyên thẳng vào tim kẻ địch.
Bọn họ đi đến đâu, không còn mảnh giáp, kẻ địch nằm la liệt dưới đất.
Tốc độ rất nhanh, sức sống như dào dạt như những thanh niên trẻ tuổi.
Ba người bọn họ đã tạo nên một con đường máu.
Dù vậy, nhưng Diệp Huyền Tân vẫn cảm thấy tốc độ chưa đủ nhanh.
Nếu như tên ngốc Độc Lang không tạo ra trận mưa lớn như này thì tốc độ “đâm xuyên thủng” của bọn họ có thể sẽ nhanh hơn rồi.
Nếu như nói Tử Hàm và Độc Lang ba cây chụm lại nên hòn núi cao.
Thì có Diệp tông sư lâm trận chắc phải thành đỉnh núi Everest!
Một mình Diệp tông sư bằng ba, bốn lần “Độc Lang và Tử Hàm cộng lại”.
Vốn dĩ, cấp bậc tông sư bình thường đã có sự khác biệt lớn rồi!
Đây Diệp tông sư chắc phải là tông sư đỉnh phong!
Đám đông quan sát trận chiến hò reo điên cuồng.
Âm nhạc khí thế hào hùng, mưa to như trút nước cùng với trận chiến ác liệt này, những chỉ tiết này cộng hưởng lại dễ dàng đè bẹp tất cả bộ phim bom tấn của Hollywood!
Vô số người lấy điện thoại ra để quay lại cảnh tượng ngoạn mục này.
Trùng Gia nhìn thấy cái tượng này, trong lòng run lên bần bật!
Dữ, thực sự quá dữ tợn!
Sức mạnh của Diệp tông sư khủng khiếp hơn tất cả những ai ông ta đã từng gặp.
Không, nói chính xác hơn là cuồng bạo hơn cả những gì ông ta nghĩ