Mục lục
Chiến Thần Phong Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Lam Khiết cũng đặt bát đũa xuống, thấp giọng nói: “Đi, đi qua nhìn một chút”

Tên đầu nấm nhìn bốn cô gái một chút, lập tức háo sắc, lộ ra nụ cười bỉ ổi.

Đẹp, tuyệt.

Mẹ nó bốn người phụ nữ này quá xinh đẹp.

Nếu đời này có thể ngủ được với bất kì một người nào trong đó, chết cũng không tiếc.

Từ Lam Khiết trầm giọng nói: “Mấy người là ai? Dựa vào cái gì mà đến đánh người của tôi”

Tên đầu nấm nói: “Chúng tôi là hiệp hội võ thuật, đến thu phí bảo vệ”

Từ Lam Khiết nhíu mày: “Phí bảo vệ? Phí bảo vệ gì?”

Tên đầu nấm cười một tiếng dâm đãng: “Mấy người thật sự không biết hay là ở chỗ này giả vờ không biết thế”

“Có người muốn tiêu diệt tập đoàn Diệp Linh của mấy người và địa bàn dưới lòng đất của tỉnh Hà Sơn, hiệp hội võ thuật chúng tôi sẽ quản chuyện này”

“Chúng tôi bảo vệ mấy người, mấy người không nên giao nộp phí bảo vệ sao? Hơn nữa chúng tôi còn mời Trần đại sư Trần Phi Hảo, thù lao để Trần đại sư ra tay cũng không thấp đâu Từ Lam Khiết thở dài.

Hiệp hội võ thuật quyền lớn thế lớn, cô không thể trêu vào.

Hơn nữa, lần này tỉnh Hà Sơn đúng là cần bọn họ bảo vệ, lấy chút phí bảo vệ cũng không thể chỉ trích quá nặng.

Cô nói: “Chúng tôi có thể nộp phí bảo vệ, nhưng nhất định anh phải xin lỗi cô ấy”

Từ Lam Khiết chỉ vào nữ nhân viên bị đẩy ngã dưới đất.

Tên đầu nấm nụ cười vô lại: “Xin lỗi sao, không vấn đề gì”

“Người đẹp, thật sự xin lỗi, tôi không cố ý.

Tôi cũng không có gì để bồi thường cho cô cả, hay là như vậy đi, tôi lấy thân báo đáp như thế nào?”

Ha ha ha!

Người của hiệp hội võ thuật suồng sã cười ha hả.

Tên khốn!

Trình Hạ Vũ cần răng nghiến lợi trừng mắt nhìn tên đầu nấm.

Tên đầu nấm nổi giận: “Đậu má, cô mắng ai là tên khốn đấy”

“Con nhóc kia, hôm nay ông đây phải dạy dỗ cô một trận”

“Mấy thẳng kia, đưa cô ta lên trên giường cho tôi đi, hôm nay tôi sẽ dạy dỗ cô ta phải làm người như thế nào”

Ha ha! Mấy tên đàn em phía sau anh ta xắn tay áo lên, đắm đuối đi về phía Trình Hạ Vũ!

Từ Lam Khiết bị dọa sợ, vội vàng ngăn ở phía trước Trình Hạ Vũ: “Dừng tay cho tôi!”

“Không phải mấy người đòi phí bảo vệ sao? Bao nhiêu tiền, tôi nộp!”

Từ Lam Khiết biết, nói dễ nghe một chút p khó nghe chút chính là một đám du côn lưu thì những người này là võ thuật, nói manh.

Nói đạo lý phải trái với bọn họ chính là đàn gảy tai trâu, sẽ chỉ làm mọi chuyện càng hỏng bét.

Vê phần nữ nhân viên bị bắt nạt kia thì chỉ có thể bồi thường kinh tế cho cô ấy.

Đây cũng là hành động bất đắc dĩ.

Tên đầu nấm nói: “Sớm nghe lời như thế có phải tốt hơn không”

“Ba nghìn năm trăm tỷ, cộng thêm bốn người các cô ngủ với mấy anh đây một tối: Từ Lam Khiết tức đến tái cả mặt.

Cô đã từng gặp người bắt nạt người ta, nhưng chưa từng thấy người nào bắt nạt quá đáng như vậy.

Không nói đến phí bảo vệ ba nghìn năm trăm tỷ là giá trên trời, chỉ nói yêu cầu đăng sau, chính là đang làm nhục người khác.

Từ Lam Khiết nghiến răng nghiến lợi: “Anh năm mơ”

Tên đầu nấm lạnh lùng nói: “Sao thế, có ý kiến gì à?”

“Mấy anh đây liều sống liều chết bảo vệ mấy cô, muốn các cô ngủ cùng một tối thì sao chứ?”

“Không đồng ý thì cút ra khỏi tỉnh Hà Sơn đi”

“Phải biết, đối phương bởi vì tập đoàn Diệp Linh mới tấn công tỉnh Hà Sơn, mấy người là kẻ cầm đầu!”

Trình Hạ Vũ nghiến răng nghiến lợi: “Thật sự cho răng hiệp hội võ thuật là có thể coi trời bằng vung sao? Cho dù có là ông trời cũng phải tuân thủ luật pháp”

“Cút nhanh lên, nếu không tôi sẽ gọi điện thoại báo cảnh sát đấy”

Nói rồi, Trình Hạ Vũ lấy điện thoại ra muốn báo cảnh sát.

Tên đầu nấm xông lên, cướp lấy điện thoại, ném xuống đất vỡ tan.

“Đậu má, mẹ nó ai dám báo cảnh sát thử xem, ông đây sẽ giết chết người đó.”

“Hơn nữa cho dù cảnh sát có đến thì sao chứ? Ông đây cũng đánh cả”

“Từ Lam Khiết, cho cô thêm một cơ hội cuối cùng, có đồng ý hay không”

“Không đồng ý thì mấy anh đây sẽ chịu thiệt một chút, giúp mấy người dọn nhà miễn phí: Từ Lam Khiết kiên quyết nói: “Mấy người đừng nằm mơ nữa”

Đậu mát Tên đầu nấm giận dữ mắng: “Con nhóc chết tiệt không biết trời cao đất rộng”

“Các anh em, đập cho tôi, hôm nay nhất định tập đoàn Diệp Linh phải biến mất khỏi tỉnh Hà Sơn”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK