Vậy chẳng khác nào dẫn địch nhân tới cửa. Cho nên cứ trong một phạm vi nhất định thần thức hắn tản ra một
diện tích nhất định rồi tiếp tục lại tìm kiếm. Thế nhưng kết quả không mấy khả quan.
Dọc đường đi bốn người cũng có chút nghi hoặc nhìn về con tiểu Hồ Ly màu trắng trên vai Võ Thừa nó lúc này bộ dạng có
chút hoạt bát thỉnh thoảng lại cọ cọ cái đầu vào mặt Võ Thừa bộ dạng làm nũng lúc ấy võ thừa lại cho nó một viên đan dược.
Nó nhanh chóng ăn vào rồi nhắm mắt cuộn tròn hấp thu dược lực. Mọi người nhìn một màng cũng có phần cảm khái.
Nuôi thú cưng như vậy cơ hồ sẽ sớm tán gia bại sản thôi..
Lại một ngày trôi qua lúc này đội ngũ đang dừng lại trên một dãy sơn mạch. Chợt nữ tử Kim gia cầm ngọc giản đang nhấp
nháy trên tay nàng kinh hô.
– Có tín hiệu rồi.
Chỉ thấy thiếu nữ họ Kim đem ngọc giản nắm trong tay hồi lâu gương mặt trở nên ngưng trọng nhìn về phía Võ Thừa nói.
– Bọn họ đang bị một đội ngũ của Quách gia vây khốn ở thung lũng phía trước.
– Đã vậy thì đi thôi sớm giải quyết vấn đề này đi.
Võ Thừa không chút nghĩ ngợi trực tiếp muốn đi nhưng Mị Nhi mài liễu khẽ nhíu nhìn thiếu nữ họ Kim mở miệng nói.
– Kim cô nương. Đội ngũ Quách gia kia là ai đang dẫn đầu?
Gương mặt thiếu nữ Họ Kim thoáng trở nên bối rối.
– Là một trưởng lão Quách gia Quách Quảng Lược.
– Tu vi thế nào?
Trường Ngạo mở miệng. Thiếu nữ lại thoáng chần chờ rồi lại nói.
– Ta… ta không rõ nhưng có lẽ là thái ất nhị trọng trở lên bởi vì đội ngũ kia của chúng ta có một thái ất nhất trọng nhưng bị vây
khốn có lẽ người kia thực lực không kém.
Võ thừa nghe nàng nói chỉ khẻ gật đầu rồi nói.
– Dẫn đường đi.
Nàng này khẽ cắn môi rồi xuất phi kiếm lao đi. Võ Thừa nhìn ba người còn lại rồi cũng phóng đi.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
">
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!