Khoảnh khắc nhìn thấy hai người này tròng mắt Mị Đào co rụt lại những người còn lại thì nhíu mày.
– Ngự không phi hành. Cường giả thái ất Ngủ trọng.
Sắc mặt Mị Đào vô cùng khó coi nàng mở miệng. Võ Thừa ánh mắt lạnh băng từ trên người Quách Tế Lãnh chuyển sang nhìn
hai người trên không trung đôi mày rậm khẽ nhíu.
Trường Ngạo thân hình khỏe trấn động rồi hắn rằng từng chữ.
– Triệu gia. Triệu cảnh…
Phàm là người của Triệu Gia trường ngạo đều nắm rõ vì mối thù gia tộc hắn đã khắc cốt ghi tâm.
Võ Thừa bước ra một bước ngẩng đầu nhìn hai người trung niên trên không trung gương mặt lạnh lùng mở miệng.
– Võ Thừa ở đây. Muốn mạng ta thì đến mà lấy.
Nói xong tay trái và tay phải cùng lúc bắt chéo trước ngực hắn hung hăng kéo mạnh một cái trên tay xuất hiện một rìu một
khiên.
Mắt thấy tư thái của Võ Thừa này Triệu Cảnh khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo sau đó hắn hư không đưa tay ra một thanh kiếm
dài một mét nắm trong tay cũng không nhiều lời một kiếm bổ xuống.
Võ Thừa sắc mặt không đổi một búa chém ra tức thì hai đạo hồng quang mang theo tiếng xé gió ầm ầm lao vào nhau.
Phình…
Một âm thanh kinh thiên van lên dư lực tứ tán khiến tất cả mọi người có mặt phải nheo mắt lại rụt cổ.
Triệu Lãnh ha hả cười dài một tiếng rồi trực tiếp lao xuống Võ Thừa tư thế như đại bàng sấp bắt mồi. Võ thừa liếc nhìn Mị Đào
nói.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
">
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!