– Luyện Thể… trả trách tu vi yếu như vậy lại có gan đến Thâm Uyên bắt lấy thánh tử Vạn Độc Tông.
Người mở miệng là Cáp Tử đang giao chiến với Độc Thiên Lão Quỹ, nhìn bộ dạng này của hắn và bộ dạng đầu tóc rối bời của Độc Thiên Lão Quỹ cũng đã hiểu ai chiếm thượng phong.
– Ha ha. Chuyện ngươi còn chưa tưởng tượng được còn nhiều lắm.
Độc Thiên Lão Quỹ cười lớn một tiếng lá cờ màu đen trong tay lão lại lưu động triệu hồi ra một rếch một ếch một rắn vây lấy Cáp Tử.
Cáp Tử hừ lạnh một tiếng cũng trực tiếp ra tay toàn lực. Miệng quát lạnh.
– Ba người các ngươi đợi hắn đến làm thịt các ngươi sao? còn không vứt bỏ sĩ diện mà liên thủ giết hắn.
Nghe Cáp Tử lên tiếng ba người này hít sâu một hơi lấy lại tinh thần bắt đầu xuất thủ vây công Võ Thừa.
– Rồi sẽ đến ngươi thôi…
Võ Thừa nhìn Cáp Tử trả lời một câu rồi giơ tay lên kéo mạnh một cái xuất ra cái rìu trên tay, lập tức vung rìu chém xuống, một đạo hồng quang mang theo khí tức sắc bén dao động linh hồn đánh thẳng
vào đầu con quái vật cánh dơi hình người đang không ngừng cào cấu cái tháp của Nguyệt Nương.
Bong…
Con vật này cũng đã thông linh nó cảm nhận được sự nguy hiểm nên giơ móng vuốt sắc bén như kim thiếc lên đón đỡ.
Khoảnh khắc va chạm giữa đạo hồng quang và móng vuốt, chỉ nghe Ong một tiếng.
Quái vật này bị đánh văn ra hơn 100m miệng gào thét như điên cuồng, không tấn công tòa tháp Nguyệt Nương tế ra nửa mà trực tiếp xong thẳng về phía Võ Thừa.
– Súc sinh…
Đôi mắt lúc này lại có tử vi màu tím xoay tròn tràng ra từng tia sát khí, Võ Thừa cũng xong tới búa lớn quét ngang cùng với một cước đá thẳng vào đầu quái vật này khiến nó lại văng ra hơn vài trăm
mét lảo đảo sắp ngã, đôi mắt oán độc nhìn Võ Thừa nhưng lúc này lại mang theo một loại sợ hãi. Cùng lúc đó đòn tấn công của ba người liên thủ cũng đã tới.
Võ Thừa lại vung tay trái lên kéo mạnh một cái, lại lấy ra một cái khiên hình thành,
Bong…
Đòn tấn công đánh mạnh lên cái khiên lực đạo của ba cường giả kim cang hợp lại cũng không phải hạng xoàng, Võ Thừa lảo đảo lùi về sau vài chục bước rồi trụ vững, hắn lạnh lùng ngẩng đầu nhìn ba
người kia khóe miệng nhếch lên, chiến ý tràn trề.
Tại vị trí hắn nhún người phóng thẳng vào vòng vây của ba người không chút e ngại, búa khiên trong tay tư thế bể nghể như một chiến thần bất bại, Linh lực quỷ dị tràng ra kèm theo áp bức linh hồn mạnh mẽ, liên tiếp đánh cho ba người chật vật liên tục lùi về sau.
Một người trong ba người hô lớn.
– Hai người các ngươi nếu còn không xuất toàn lực lực thì đợi đến khi nào?
Hai người này cắn răng tung ra sát chiêu mạnh nhất của mỗi người đánh về phía Võ Thừa. Xa xa nhìn lại chỉ thấy linh lực tán loạn không gian không ngừng bị sóng xung kích đánh cho vặn vẹo. Thế
nhưng đối mặt với thế công của ba người Võ Thừa bằng vào cơ thể hùng mạnh cùng một búa một khiên trong tay vẫn không có dấu hiệu rơi xuống hạ phong mà còn đánh cho ba người vô cùng chật
vật.
– Đối thủ của ngươi là ta.
Thanh niên gương mặt trắng bệch oán độc nhìn Võ Thừa định ra tay hợp lực với bốn người kia, nhưng Nguyệt Nương làm sao lại không nhìn ra ý tứ của hắn. Nàng lại công kích tới tấp làm cho người
này cùng ác oán linh của hắn cũng khổ không thể tả.
Ầm…
Độc Thiên lão quỹ bị Cáp Tử đánh cho khóe miệng tràng máu tươi nhưng não vẫn không hé môi lấy một tiếng bởi vì lão biết đây có lẽ là trận chiến cuối cùng của cuộc đời lão, lão đã đặt hết hy vọng
sinh tồn của tộc nhân vào cuộc chiến này.
Cười lớn một tiếng cơ thể lão bắt đầu sinh ra một loại giao động đặc biệt.
– Linh Hãi Thiêu Đốt…
Ngươi muốn đồng vu quy tận với ta sao?
Độc Thiên Lão Quỹ ngửa cổ cười lớn nhưng khí tức trên người lão không ngừng được kéo lên, rất nhanh mái tóc bạc trắng trên người lão lại dần chuyển sang màu đen, gương mặt già nua cũng
không còn nửa thay vào đó là một khuôn mặt vô cùng anh tuấn ở tuổi đôi mươi cực kì xung mãng.
Thiêu đốt luân hải để có được lực lượng đỉnh phong nhất nhưng rồi sau đó kết quả khỏi nói cũng biết, thân hóa đạo. thân tử đạo tiêu, những người buộc phải dùng đến bước này đều là muốn cùng địch
nhân Đồng Vu Quy Tận, không còn đường lùi nửa rồi.
Độc Thiên Lão Quỷ trong tiếng cười lớn linh lực hùng hồn trước nay chưa từng có, không gian quanh thân hắn bị một tầng linh lực màu xám bao phủ. mùi vị của chết chóc.
Đôi đồng tử Cáp Tử co rụt lại hắn thật không nghỉ Độc Thiên Lão Quỹ dám nói dám làm, vậy mà muốn cùng hắn chết ở nơi này.
– Tử Mạc Thái ngươi điên rồi sao?
Đáp lại Cáp tử chỉ có tiếng cười dài của độc thiên lão quỹ mang theo một loại thiết huyết cộng lẩn căm phẫn và thêm phần bi ai.
Ầm…
Độc thiên lão quỹ một quyền đánh ra không chút hoa mỹ khiến không gian trước mặt hắn vặn vẹo, một luồng giao động linh lực như thủy triều đánh tới Cáp Tử. Lúc này cáp Tử cũng không nói nhảm
cũng hét lớn xuất ra một quyền.
hai quyền chạm nhau của hai cường giả chạm đến cánh cửa bao nhiêu người mơ ước,
– Nửa bước Vô Thượng cảnh, con mẹ nó mấy tên này điên rồi sao?
Một trong số hai người đang vây công Võ Thừa khi hứng chịu uy áp của Cáp Tử cùng Độc thiên lão quỷ phát ra thì như bị trọng chùy đánh lên ngực nhịn không được mắn lớn một câu.
riêng nữ tử đang giằng co cùng Võ Thừa thì nhíu mày trầm ngâm, sau đó nàng biến sắc hét lớn, Không đúng Tử Mạc Thái hành động như vậy chẳng lẽ hắn muốn trở mình với Vạn Độc Tông, nàng lấy
tay che miệng lại sau đó truyền âm cho người bên cạnh.
– Tử Mạc Tộc muốn trở mình thoát khỏi Vạn Độc Tông chúng ta đem chuyện này báo cho tông môn thôi không cần dây dưa với những người này, tự khắc có trưởng lão đến thu phục bọn chúng, ta
đoán bọn chúng hẳn đã có chuẩn bị một truyền tống trận đến địa phương khác rất có thể là Huyền Linh nếu báo việc này lên Tông môn chắc chắn sẽ có thưởng.
hai người đang vây công Võ Thừa nhìn nhau gật đầu một cái rồi chia ra hai hướng khác nhau thoát khỏi vòng chiến.
Võ Thừa gương mặt lạnh băng hắn nhìn hai người kia chạy đi nhưng hắn không truy đuổi bởi vì đều hắn muốn lúc này là giúp đở Độc Thiên Lão Quỷ hắn thật sự không muốn nhìn lão già này chết ở
đây, tính ra mà nói người này đã từng có ơn với hắn.
– Nguyệt Nương tự lo liệu cho tốt.