– Xem ra ngươi rất tự tin về bản thân nhỉ, cả về nhan sắc lẫn thực lực sao.
Nghe Võ Thừa nói tới đây sắc mặt Tử Điệp lại càng âm trầm. Lại nghe võ thừa gương mặt không đổi nói tiếp.
– Ta nói về sắc trong mắt ta ngươi cũng bình thường thôi, còn về cái tu vi thái ất thất trọng của ngươi ta cũng không để vào mắt.
Tử Điệp mở to tròng mắt chấn kinh, tu vi của nàng thật ra đã đạt đến thái ất thất trọng nhưng một mực bị nàng áp chế, công pháp nàng tu luyện cũng có chút đặc thù, kể cả cường giả tu vi cao hơn
nàng vài bậc cũng không nhìn ra, vậy mà bị nam tử trước mặt này tu vi chưa đột phá đến thái ất liếc mắt một cái liền nói vạch toẹt tất cả.
Nhưng rất nhanh gương mặt Tử Điệp đã chấn định trở lại mặc dùng trong lòng đang dậy sóng thế nhưng tình cảnh trước mặt không thể nào hoảng hốt được, nàng trầm thấp mở miệng không còn giọng
điệu phong tình như trước mà đã thêm vài phần sắc lạnh.
– Ta cũng biết ngươi không phải Linh Vương cường giả, Lúc nảy ngươi đắt thủ với tên kia chỉ là do hắn không phòng bị mà thôi. Như vậy một Linh giả thân thể yếu đuối của ngươi đối với ta cũng không
có chút uy hiếp nào.
Tử Điệp khẳng định chuyện quỷ dị lúc nảy lo do tên hắc y nam tử không đề phòng mà thôi, nàng vẫn rất tự tin nếu bản thân có đề phòng Võ Thừa sẽ không mang đến nhiều uy hiếp cho nàng.
– Ồ… vậy ngươi có thể thử một lần.
Võ Thừa gương mặt cười cười không chút dao động.
– Ngươi thực sự vì ba nữ nhân này mà muốn đối nghịch với chúng ta sao?
Võ Thừa lắc đầu.
– Ta không vì ba nữ nhân kia, mà ta vì lời hứa với một người huynh đệ của ta. Người của Độc Tà Tông, Ta rồi sẽ đến tận Tông môn các ngươi làm cho ở đó gà bay chó chạy.
Tử Điệp cười lạnh.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
">
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!