Mục lục
Tu La giới chí tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh niên tên Châu Kha nhíu mày một cái chỉ nghe Võ Thừa trầm thấp mở miệng.


– Nếu không còn gì để nói, chúng ta đi thôi.


Châu Kha ánh mắt lóe sáng hắn định tiến lên một bước định ngăn lại chợt trung niên Họ Mã níu tay hắn lại khẻ lắc đầu hắn khẽ truyền âm.


– Có cường giả đến.


Cùng lúc đó bên tai Võ Thừa cũng vang lên âm thanh của Tinh Gia.


– Có người đến, cường giả nửa bước Kim Cang cảnh, không phải một mà hai người.


Võ Thừa chân mày khẽ nhíu lại nhưng rất nhanh giãn ra tiếp đó lại có vài đạo Lưu quang xa xa bay đến rõ ràng là vài nữ tử, rất nhanh đã đáp xuống mấy người Lưu Nguyệt Tông, cả ba nàng này đều mặc y phục màu trắng cả người toát lên một vẻ thanh thuần khó tả, đặt biệt là nữ tử đến trước.


Người này thoạt nhìn khoảng 23. 24 tuổi gương mặt thanh tú diễm lệ, da trắng như tuyết, gương mặt trái xoan, mũi nhỏ cao cao, đôi môi đỏ mọng, thân hình hợp lý, búi tóc lên lộ ra cái cổ thon dài trên


đầu nàng có hình một con thiên nga giang cánh nhìn rất thanh cao không nhiễm bụi trần.


Khí tức trên người nàng nội liễm mới nhìn qua tưởng chừng nàng chỉ là một thiếu nữ yếu đuối không có tu vi.


Nàng này vừa xuất hiện đồng tử ba người bên phía Tử Điệp âm thầm co rụt lại, tất nhiên bọn họ biết thiếu nữ này là ai.


Nàng khẽ liếc nhìn toàn trường một cái rồi nhìn về phía xa xa bên ngoài cất giọng trong veo lên tiếng.


– Phó tông chủ Độc Tà Tông, Từ Thanh Hiển đã đến rồi còn không ra mặt sao?


Phía xa xa chân trời chợt có một tiếng thở dài truyền đến, rất nhanh một đạo lưu quang tốc độ cũng không thua kém nữ tử này là bao nhiêu cũng nhanh chóng đáp xuống trước mặt ba người Tử Liễu.


Người này là một lão già gầy yếu, tay cầm một cây trượng cong cong như xương của con vật gì đó, trên người lão toát ra một khí tức của năm tháng thoạt nhìn già yếu bất kham, gương mặt nhăn


nheo, nhưng đôi mắt lão lại vô cùng thâm thúy, vừa xuất hiện hai người Châu Kha cùng trung niên Họ Mã lập tức cuối người thi lễ, chỉ có Tử Điệp nàng chỉ khẻ gật đầu một cái rồi thôi.


Tinh gia ở phía xa xa ngồi trên vai con khỉ bắt chéo chân lẩm bẩm.


– Xem ra cô nàng này thân phận không đơn giản, hắn thoáng suy tư.


Lão giả vừa xuất hiện liền liếc mắt nhìn Võ Thừa một cái, một cái nhìn này khiên tâm thần Võ Thừa khẻ động nhưng rất nhanh khôi phục lại bình thường.


– Linh hồn lực thật quỷ dị.


Lão khẽ lẩm bẩm trong miệng một, rồi nhìn về phía nữ tử Lưu nguyệt Tông.


– Lão phu ra mắt Đường Phó Tông chủ.


Nữ tử này gương mặt điềm tĩnh khẻ mở miệng vô cùng lãnh đạm.


– Không đám, tiểu nữ mới là người ra mắt Từ Thanh Hiển phó tông chủ.


Tinh Gia trong lòng thầm bĩu môi.


– Mẹ nó chứ, đã ở tư thế đối nghịch đánh nhau ta chết ngươi sống vậy thì vạch con mẹ nó mặt luôn còn phải khách sáo này nọ nhìn mà không hợp ý một chút nào.


Hắn khoanh tay trước ngực bộ dạng vô cùng không vừa ý nhưng những hành động của hắn hiển nhiên không được người khác nhìn thấy, chỉ là dường như hắn có cảm giác có một đôi mắt đang


hướng đến hắn, vị trí đôi mât đó chính là Tử Điệp, nàng nhìn bộ dạng của Tinh Gia khẽ cau mày.


-Ta cũng không vòng vo nửa, Độc Tà Tông các vị sau năm lần bảy lượt ra tay với người Lưu Nguyệt Tông, việc này mong Từ Thanh Hiển trưởng lão cho ta một câu giải thích.


Lão giả thở dài âm thanh khàn đặc vang lên.


– Vùng đất này là nơi thao luyện cho đệ tử, vậy tại sao Lưu Nguyệt Tông các vị cũng không nên chiếm làm của riêng mới phải.


Sắc mặt nữ tử họ Đường trầm xuống nàng lại nói.


– Đã là nơi thao luyện đệ tử vậy mà Độc Tà Tông quý phái từng ra tay sát hại một trưởng lão bên ta, thật nghĩ đó là xung đột bình thường sao.


Lão giả này thần sắc ung dung đáp.


– Giao đấu ất có thể quá tay, trong giới tu luyện này mạnh được yếu thua, không có nơi nào yên bình cả.


Đôi mắt nữ tử họ đường hiện lên một tia sắt bén.


– Vậy hôm nay ta cũng muốn lĩnh giáo một chút Từ Thanh Hiển trưởng lão vậy.


Không khí dương cung bật kiếm của hai cường giả nửa bước Kim Cang cảnh làm cho không gian xung quanh dường như bị đông lại, những người còn lại cảm nhận được một khí thế vô hình đè ép


giống như một tòa núi đè xuống thân thể, có thể nghe thấy vài tiếng thở dốc nặng nề của những người còn lại của hai bên phát ra.


– Lát nữa chúng ta giao chiến, mong ngươi chiếu cố các nàng.


Lỗ tai Võ Thừa truyền đến âm thanh của nữ tử họ Đường kia, tuy không quay đầu lại nhìn hắn nhưng Võ Thừa có thể nghe được giọng điệu giống như là thỉnh cầu của nàng.


Nhẹ gật đầu cũng không nói gì nữa, Võ Thừa xoay đầu nhìn về phía Tinh Gia, hành động này của hắn lập tức bị Tử Điệp phát hiện, đôi mắt nàng lóe lên một tia dị sắc rồi tiêu tán,


Tinh Gia một thân bạch y, thân hình hài tử hoạt bát đáng yêu đang ngồi một bên vai con khỉ cũng không có bộ dạng khẩn trương gì, một bên vai còn lại của con khỉ là con Hồ Ly toàn thân với bộ lông


trắng muốt, nó đưa cặp mắt đầy linh trí nhìn ngó khắp nơi. Khi nhìn đến Từ Thanh Hiển cùng nữ tử họ đường kia dường như có một chút rung sợ, hiển nhiên uy áp của hai người kia toát ra rất mạnh mẽ, nó không thể đối kháng.


Tinh Gia nhướng mài với Võ Thừa một cái bộ dạng rất ung dung.


– Quan sát họ đi, sẽ giúp ngươi sau này đó.


Tinh gia truyền âm cho Võ Thừa, hắn lại nhìn về hướng hai cao thủ đang chuẩn bị giao chiến, nhưng thần thức vô hình đã khóa chặt những người độc tà tông, nếu bọn họ có gì vọng động lặp tức hắn sẽ


xuất thủ.


Ầm…


Âm thanh va chạm giữa linh lực khủng bố của hai cường giả đỉnh tiêm của thái ất cảnh rất nhanh đã nổ ra khiến cho không gian không ngừng vặn vẹo. Cả hai đều xuất ra Linh Hải Huyển ảnh phía sau


lưng họ, cơ hồ mỗi lần thi triển võ kỷ công kích đều được gia cố.


Rất nhanh cả hai đã va chạm hơn trăm lần, cường độ chiến đấu này khiến cho Võ Thừa nhìn thấy âm thầm tạc lưỡi.


– Phải nhanh chóng đột phá mới được.


Lúc này hắn thật sự có xúc động muốn nhanh chóng tu luyện đột phá để trải nghiệm cảm giác mạnh mẽ kia.


Chợt bên tai hắn truyền đến một âm thanh quen thuộc khiến hắn nhíu mày.


Vo ve, vo ve…


Cùng lúc đó phía sau cánh rừng của nhóm người Tử Tiểu thấp thoáng bóng dáng rất nhiều Ong.


Tinh Gia, con khỉ, con hồ ly khi thấy cảnh này lặp tức giật bắn người, hai tay ôm chặt đầu con khỉ đột, hét lớn.


– Lôi Độc Phong…


Thật sự đám Ong này là cơn ác mộng đối với hai thú, một người bọn họ.


Tinh Gia đập đập liên tiếp lên đầu con khỉ khóe miệng co giật không nói thành lời.


Những nữ tử Lưu Nguyệt Tông lúc này sắc mặt các nàng ai nấy đều ngưng trọng kể cả hai nử tử đến sau cùng với nữ tử Họ Đường kia tu vi không kém nhưng gặp cảnh này các nàng cũng biến sắc.


Võ Thừa nhìn về phía xa xa thấy một hắc y nam tử thần sắc lạnh lùng đứng đó, trên vai người này rõ ràng là con Ong chúa bị con Địa Viên Hầu lúc trước vì hái Ích Mẫu Thiên Hương mà hái luôn cọng


râu trên đầu nó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK