– Vậy mà còn bày ra cái bộ mặt muốn ăn đấm như vậy?
– Đại Ca… ngươi…
Tưởng Tấu Lục cười khổ một cái, những tên biến thái này không thể dùng lẽ thường để hình dung được nửa rồi.
– Đại Ca hòn đảo này phát ra một loại uy áp khó hiểu khiến cho ta cảm giác mình nhỏ bé như loài sâu kiến được sống bám vào nó…
– Sâu kiến còn đỡ a… ta thấy ngay cả cái rắm cũng không bằng…
Bạch Diện trợn mắt cắn răng ken két lên tiếng, phía sau hắn là nữ tử lúc trước được hắn cứu khỏi móng vuốt của Dạ Xoa, nàng này lớn lên cũng là một mỹ nhân xinh đẹp thế nhưng đối với Bạch Diện
lại là một cái vướng víu không hơn không kém.
Hắn cũng đã buông lời nặng nề xua đuổi cô gái này ra khỏi đội ngủ bởi vì ngay cả bản thân hắn còn lo chưa được, còn nói về dung mạo. haizz Bạch Diện hắn vốn là một trong các vị thánh tử của Vạn Độc Tông, cũng là một người khí độ vóc dáng anh tuấn cũng có không ích hồng nhan âm thầm mến mộ hắn, chỉ là tên này một lòng truy cầu lực lượng cùng địa vị, nữ nhân trong mắt hắn sớm đã
không có cân lượng rồi.
– Cái gì mà lấy thân báo đáp, báo cái rắm, coi bộ là có đi ra được cái địa phương này không kia kìa.
Thế nhưng đều khiến Bạch Diện hắn tức muốn thổ huyết là sau khi mắng chửi nữ nhân này một tăng, nàng này lệ tràn đầy mặt, đã vậy thì thôi lại nhận được ánh mắt của đám người Tưởng Tấu Lục, Cầu Lục Quý, Tống Mạnh Đam vô cùng thâm ý nhìn hắn rất có tiết tấu.
– Ngươi cái tên rác rưởi, cầm thú không bằng này, làm cho con gái người ta đi theo ngươi rồi phủi đít bỏ đi, ngươi a ngay cả cầm thú cũng không bằng…
Khóe miệng hắn co giật liên tục xúc động đến đôi mắt đỏ hồng, nhìn ba người huynh đệ mình rồi lại nhìn nữ tử đang lệ ngấn đầy mặt nức nở nghẹn ngào một bên.
-Ta… Ta đã làm gì cô ta đâu? các ngươi…
Sau đó hắn vô ý nhìn Võ Thừa chỉ nghe
– Chuyện này… Ta thấy ngươi cũng không cần câu nệ tình tiếc quá a. Để vi huynh làm chủ cho ngươi là được.
Võ Thừa nở một nụ cười tươi hơn hoa dâm bụt.
– Ta ngất…
Bạch Diện tại đương trường ngã ngửa cặp mắt trắng giả, miệng phun máu tươi.
Võ Thừa vội đưa tay lên miệng ho khan vài tiếng, chuyện này cũng thật khó nói.
Không nói tới vấn đề của Bạch Diện, lúc này gương mặt Võ Thừa vô cùng nghiêm túc mở miệng.
– Các ngươi có thể vận dụng được bao nhiêu lực lượng trong cơ thể?
– Không đến năm thành.
Đám người liền trả lời.
– Nếu đã vậy.
Hắn lớn tiếng hô
– Mọi người chú ý, hãy cố gắn phục dụng nội đang của MaDa để tăng mức độ thủy nguyên căn trong cơ thể, sau đó chúng ta sẽ chạy bộ qua bờ bên kia, con thuyền đã không thể tiến lên nửa.
Mặc dù đám người này lực lượng không còn khả năng phi hành nhưng Võ Thừa tin chắc rằng bọn họ có thể duy chuyển trên mặt nước, huống hồ bọn họ đều là người có cuộc sống gắn liền với biển
đảo cộng thêm thủy nguyên căng kia chắc chắn có thể làm được, khoảng cách 1km nói xa không xa nhưng gần thì không thể gần được.
Đã đạt đến cảnh giới của bọn họ ở điều kiện bình thường có thể ở vài cái hô hấp cũng đến được đất liền phía trước, nhưng bây giờ, nếu họ không cố gắn thì khỏi nói cũng biết kết quả như thế nào.
Mọi người nhìn nhau một cái sau đó lập tức ngồi xuống tại vị trí trên tay mỏi người ích nhiều đều xuất ra vài hạt châu màu lam nhỏ cỡ ngón tay cái. hiển nhiên thứ này là nội đang của Dạ Xoa MaDa
chứa một lượng lớn thủy nguyên căn. trong trận chiến lúc trước mỏi người đều giết được vài con và thuận tay mà lấy.
– Phùng Lão không cần duy trì màng phòng hộ nửa, các ngươi đều tức tốt đi ta sẽ hộ pháp.
Nghe Võ Thừa nói vậy bốn người cũng không chút đề phòng lặp tức làm theo. nói về sự tiêu hao thì bốn người này là nhiều nhất, thế nhưng đâu còn cách gì khác ở đây bốn người bọn họ tu vi cao
nhất.
Có một vị Linh Hoàng thủ hộ mọi người cũng thêm phần yên tâm.
Nhất thời chiếc du thuyền của Nhan Phong Ngữ im lìm tại chỗ, bọn họ cũng không biết ở ngoài kia Thiên Phạt Hải Ngân lại đang trong giai đoạn cao trào.
Bên ngoài vùng xoáy nước trên biển.
Từng chiếc du thuyền bị phá hủy, tiếng la hét vang đến trời cao, nó báo hiệu sẽ có người tại đương trường nơi này chính là bản thân tán mạng.
Sấm sét, Mưa đá, gió lốc, xoáy nước… tất cả các loại dị tượng khắc nghiệt nhất của thiên địa đều hiện hữu như muốn chôn vùi bất cứ sự sống nào bên trong nó.
Thế nhưng đều kì lạ là, lại có càng nhiều những chiếc du thuyền lớn nhỏ không ngừng xuất hiện, không ngừng đi vào vùng thiên phạt chết chóc kia, họ đi theo một truyền thuyết hư ảo mà có thật xuất
hiện bên trong trung tâm Thiên Phạt, cái kia hòn đảo kỳ bí và kì diệu có một sức hút mãnh liệt đối với họ.
– Lệ Trưởng tọa, phía trước là vùng xoáy nước chúng ta nên thế nào?
chiếc du thuyền này tất nhiên là của nữ tử xinh đẹp Lệ trưởng tọa của Tây Viện Lệ Thu Sương, lúc này gương mặt nàng đã có chút hồng nhuận hiển nhiên đoạn đường vừa qua đối với nàng cũng
không phải bằng phẳng, mái tóc nàng có phần hơi rối, vài lọn tóc mai phủ xuống trước gò má càng làm cho nàng thoạt nhìn vô cùng nhu mì điềm đạm, nàng nhẹ liếc nhìn về phía sau có thể nhìn thấy rất
nhiều du thuyền đang đến, nàng cắn răng nói.
– Đợi một lát.
Nếu một mình chiếc du thuyền của nàng xong qua vùng xoáy nước kia chắc chắn cả đoàn người sẽ bị dòng nước xoáy cuồn cuộn bạo ngược kia nuốt chửng, nhưng rõ ràng chính mắt nàng nhìn thấy
chiếc du thuyền đầu tiên kia một đường thẳng tiến đi vào trong. bằng vào tài trí của nàng cùng với thực lực hiện tại có thể nhìn ra được một vài điều, hay nói đúng hơn là nàng có một dự đoán vô cùng
táo bạo.
– Huyễn cảnh bên trong vùng nước xoáy
Nhưng nàng cũng không muốn vì một chút dự đoán lại đưa cả đoàn người vào vùng tử địa trước mặt, biện pháp tốt nhất bây giờ là cùng những chiếc du thuyền phía sau tiến vào rồi tùy cơ ứng biến.
Rất nhanh đã có vài chục chiếc du thuyền lớn nhỏ tiến đến, khi thấy 46 cái xoáy nước phía trước gương mặt mỏi người đều là khó coi đến cực điểm.
– Gì? vượt qua bao nhiêu hung hiểm như vậy tới đây lại còn có cái loại này nửa? ta muốn xxx con mẹ nó lão thiên a…
Vài tiến chửi bới vang lên vì không kìm nổi sự tức giận. bọn họ đã trải qua phải nói thiên kinh vạn khổ lôi điện gió lốc sấm chớp mưa đá… tất cả như vậy mắt đã nhìn thấy hòn đảo mơ mộng kia trước mặt bây giờ lại thêm 46 cái xoáy nước như miệng của hung thú viễn cổ đang há to chờ bọn họ tiến vào.