Mục lục
Tu La giới chí tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồn Binh, binh khí có thể đã thương trực tiếp đến linh hồn. Phải biết rằng vũ khí mạnh nhờ có linh tính cùng chủ nhân tương liên, nếu một trong hai bị gặp chuyện sẽ ảnh hưởng đến đối phương, mặt


dù không nguy hiểm tánh mạng nhưng chiến lực sẽ bị giảm đi vô cùng đáng kể.


Võ Thừa nhìn hành động giống như chó nhà của con kỳ lân kia hắn cũng ngẩn ra một cái, thật sự không biết nó thích cái gì lại ôm lấy cây trường thương kia không ngừng liếm láp nước miếng cũng đã


dính đầy cả rồi. Hắn lắc đầu.


Ngẩng đầu nhìn lên không trung. Lúc này lôi phạt dường như cũng đã đến cao trào. Lại nhìn về phía Tư Mã Cố Bằng xa xa không nghỉ thêm nửa hắn liền xong thẳng về phía cánh quân của Tư Mã Cố


Bằng đang không ngừng tấn công lên màng linh trận của Tinh Gia bố trí.


– Ngươi dám…


Gương mặt Tư Mã Cố Bằng trở nên hung tợn, hắn há mồm nén vài viên đan dược vào miệng sau đó không ngừng đuổi theo phía sau Võ Thừa. Nhìn cảnh này thì là một đuổi một chạy thế nhưng đều


khiến cho Tư Mã Cố Bằng tức muốn bể phổi là lôi kiếp phía trên trời không ngừng đánh xuống, làm cho tốc độ hắn không bằng được người phía trước, lại đánh cho từng chiếc chuyến thuyền dưới


trướng hắn không ngừng vỡ nát.


Chỉ không đến 1/3 nén nhang đã có hơn tám chiếc chuyến thuyền cấp Địa Trạch vỡ nát, một chiếc cấp Sử Khôi bị hư hại nặng nề, cái kiểu này muốn tu sửa thì cũng kể như mua mới. Linh Thạch là


thứ tiền tệ hiện hữu để đo lường sự hùng mạnh của một thế lực. Chuyến thuyền cũng được các thế lực dùng linh thạch để trao đổi.


Một chuyến chuyến thuyền cấp Sử Khôi tương đương gần 10 chiếc cấp Địa Trạch con số này sẽ nhân lên gấp 50 lần so với chiến thuyền cấp Thiên Sỹ. Tư Mã Cố Bằng là Phó Tông chủ Vạn Độc Tông


cũng chỉ có gia sản lớn nhất là một chiếc cấp Thiên Sỹ mà thôi.


Đắc đỏ là thế, nhưng nhìn gia sản của mình gây dựng đang bị người ta gọi lôi kiếp đánh cho từng chiếc từng chiếc vở vụng trước mặt giống như một người chơi đồ gốm bị người ta không ngừng đập


từng món mà mình yêu thích bỏ cả gia tài bản thân dày công sưu tầm được. Cảm giác đó khỏi nói cũng biết.


Tư Mã Cố Bằng hắn lúc đầu thì còn giữ được bình tỉnh không ngừng đánh ra từng đợt công kích mạnh bạo hồng giết chết đối phương, thế nhưng sau một hồi ra tay không có kết quả ngược lại nhìn


thấy từng chiếc chuyến thuyền dưới trướng sụp đổ trong bụng hắn bắt đầu xuất hiện lửa nóng. Đều khiến hắn càng khó hiểu là người này giống như không cần mạng, phải biết rằng càng nhiều người


trong khu vực lôi kiếp thì dẩn phát thiên lôi sẽ càng kinh người, Thiên Đạo vốn không dung từ một ai, giống như một lập trình không thể thay đổi, không ai được phép giúp đỡ người mà lôi kiếp giáng


xuống, đều đó là vô nghĩa, thế nhưng lúc này lại là một chuyện khác.


– Tên khốn kiếp, ta phải giết ngươi…


Hắn hét lớn bản thân như hóa điên đẩy nhanh tốc độ đuổi theo Võ Thừa đang không ngừng duy chuyển. Về phía các chuyến thuyền kia khi lôi kiếp dáng xuống khỏi nói cũng biết số phận của những


người bên trong đó.


– Ha ha ha ha… cái kiểu này ta thấy quen quen… giống tự lấy đá đập vào chân a. Đội quân này có lẽ chưa vào được truyền tống kia thì đã không còn được mấy.


Tinh Gia vỗ đùi cười đắc ý, hắn không biết mồ hôi lạnh trên người Độc Thiên cùng Nguyệt Nương đã toát ra, lôi kiếp càng lúc càng dày đặc giống như tận thế bởi vì nó cảm nhận được số người bên


dưới nó.


– Tinh Gia… lôi kiếp kia. Võ Sinh… hắn không sao chứ?


Hồ Nguyệt Nương mày liều khẽ nhíu vén mái tóc đen huyền của nàng lên tai dò hỏi Tinh Gia.


Lúc này Tinh Gia mới khục Khục một cái rồi chắp tay sau lưng hít sâu một hơi…


Cả Độc Thiên Lão Quỷ cùng Hồ Nguyệt Nương như muốn nín thở để nghe câu nói tiếp theo của Tinh Gia.


Vài giây sau hắn lên tiếng.


– Ta cũng không rõ.


Tinh Gia phát biểu xong lấy tay sờ mũi khiến cho Độc Thiên Lão Quỷ cùng Hồ Nguyệt Nương có xúc động muốn nhảy lên tát cho hắn vài cái.


.


.


Võ Thừa ngửa cổ nhìn bầu trời âm thanh la hét chửi bới của Tư Mã Cố Bằng vang vọng khắp cả chiến địa, thế nhưng hắn nào có quan tâm. Thực lực cơ thể hắn bây giờ hoàn toàn có thể đánh một trận


với Tư Mã Cố Bằng nhưng trong cảm giác của hắn lại có một loại vô cùng khó hiểu.


– Bài Xích… Vô Thượng của thế giới này vậy mà muốn bài xích lực lượng của ta.


Võ Thừa cảm giác linh lực bên trong cơ thể không tiếp tục kéo lên mà đang có xu hướng rút đi. Chỉ còn lại loại lực lượng thuần tí mà hắn trước nay tu luyện có được, một phần nhờ đan dược Tinh Gia một phần nhờ cắn nuốt năng lượng linh lực của của vài người ở thế giới này.


Võ Thừa nhíu mày càng chặt. Nếu tiếp tục đà này hắn không những không thể đột phá Kim Cang cảnh mà còn có khả năng bị tuột tu vi hiện có của mình.


– Ngươi muốn bài xích ta vậy ta sẽ hấp thụ hết những gì ngươi có để chuyển hóa thành năng lượng của ta.


Võ Thừa trong lòng hét lớn. Tu La Quyết Thần Quyển vận chuyển cực hạn vùng thế giới bên trong thần thức hắn bắt đầu vận động giống như một bàn xoay khổng lồ giữa không trung ẩn ẩn hình thành


nên quy luật chuyển động theo cùng chiều kim đồng hồ.


Ở trung tâm cái hồ nước xuất hiện một cái vòng xoáy chuyển động mỗi lúc một nhanh nếu nhìn kỹ có thể thấy một quyển trục màu vàng kim ẩn hiện lơ lửng trong đó. Thế giới này bắt đầu vận hành


theo một quy luật.


Gió đã bắt đầu thổi khiến cho những đồng cỏ nơi đây có sự chuyển động nhẹ nhàng. Tuy chưa xuất hiện của dấu hiệu nào khác ngoài gió thổi nhưng quang cảnh đã có một mùi vị sinh cơ.


Bên trong cơ thể ,Thần Thức Võ Thừa đang biến động dữ dội thì bên ngoài cơ thể hắn mây vân bảy màu cũng mỗi lúc một khủng bố hơn, uy áp càng làm cho người ta ở xa hơn 100km có thể cảm


nhận được chứ đừng nói đội quân của Tư Mã Cố Bằng đang chật vật chống chọi phía dưới.


– Quá, Quá rồi. Tên này điên rồi.


Tư Mã Cố Bằng dừng lại không tiếp tục truy kích nửa bởi vì hắn có một loại cảm giác nếu còn tiếp tục truy đuổi thì hắn cũng sẽ bị sét đánh cho hóa thành tro bụi. Mặc dù không muốn nhưng Hắn vẫn


cắn răng hét lớn.


– Lui quân..


Màng Linh trận phòng hộ của Tinh Gia vẫn chưa có dấu hiệu sụp đổ nhưng hắn khi thấy lôi vân trên bầu trời cũng ngẩn ngơ miệng lẩm bẩm.


– Bài xích mạnh vậy? Thiên Nguyên Giới Vực chẳng lẽ có người đã đột phá tới bước kia?


– Tinh Gia ngài nói gì vậy?


Hồ Nguyệt Nương nghe Tinh Gia lẩm bẩm nàng hoàn toàn không hiểu gì nên dò hỏi.


– Không ổn rồi…


Đột nhiên Đột Thiên Lão Quỷ hét lớn ánh mắt lão chằm chằm nhìn lên trung tâm mây vân cuồn cuộn.


– Đó là…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK