mạnh mẽ hơn nhóm người Đoạn thanh đang vây đánh, nhưng có Linh trận của Hạng Ba nên hiện tại cũng chưa có thương
vong đáng kể. Tình thế cũng đang dằn co.
Một còn lại bị tinh gia vây khốn trong một linh trận do tinh gia bố trí. Đầu khỉ đột này không ngừng ầm ầm công kích lên màn
sáng linh trận, nhưng cũng không thể thoát ra được chỉ còn lại một đầu cuối cùng.
Khi ba đầu khỉ kia rời đi đầu khỉ này trong cảm giác của nó đã nói có đều không ổn khi thấy thân ảnh tinh gia ngoài trăm mét
nó gào rống nhưng ánh mắt lại lóe lên chút cơ trí, nó không trực tiếp xông lên đánh giết mà quay đầu nhìn về phía Tinh Thể
Tâm Linh Quả.
Cái quả hình trái tim nhìn như trong suốt nhưng thỉnh thoảng lại phát ra ánh sáng bảy màu linh lực dao động quanh quả này
càng lúc càng nhiều có lẻ hơn một nén nhang nữa nó sẽ thành thục.
Đầu khỉ này cũng biết điều đó nên nó không điên cuồng lao về phía thân ảnh nhân loại trước mắt mà vẫn ở đó gầm gừ.
Tinh gia thấy vậy cũng nhíu mày.
– Chết tiệt không nghỉ đầu khỉ đột này lại có chút linh tính rồi.
– Tinh gia. Bây giờ nên làm thế nào?
Võ thừa gương mặt chiến ý trực trào, nhìn chầm chầm đầu khỉ đột kia.
– Haizzz… Đành vậy, ngươi trực tiếp tiến lên đánh nhau với nó thôi.
– Được…!
Võ thừa không chút nghĩ ngợi xong qua màng sáng kết giới, bước qua phạm vi trăm mét đầu khỉ kia gương mặt đang khinh
miệt nhìn thân ảnh áo trắng đang làm trò trước mặt bổng ánh mắt nó trở nên sắc bén.
Chỉ thấy một thân ảnh có phần cơ bắp đang từng bước tiến lên về phía nó.
Con khỉ tuy có biểu hiện sắp xong ra nhưng trực giác lại kêu gọi nó không được tiến lên, nó chần chừ hồi lâu, khi võ thừa
cùng nó cách nhau khoảng 50m chợt võ thừa quanh thân, Linh lực bộc phát xông thẳng về phía con khỉ đột.
Đầu khỉ đột này không nhịn được nữa, hay chân trước đập mạnh vào ngực âm thanh thùng thùng như tiếng trống vang lên
sau đó nó lao lên.
– G… À… O…
một người một khỉ xong về phía nhau. Gương mặt khỉ đột cực kì dữ tợn. Ánh mắt võ thừa cũng càng sắc bén.
– Đại Kình Quyền…
Một con cự kình lao lên xong thẳng về phía con khỉ.
Con khỉ hoàn toàn không né tránh. Nó trực tiếp nhảy cao lên, vung nắm tay to lớn của nó đấm thẳng vào đầu con cá voi do linh
lực ngưng tụ thành.
KÉT… ẦM…
Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên khiến cả sơn cốc vì vụ nổ mà có chút rung rẩy. Sóng xung kích lan ra bốn phía võ thừa
chật vật lui về sau hơn 20m mới miễn cưỡng ổn định thân hình.
– Tốt…
Chân sau trùng xuống lại xông lên. Con khỉ vừa va chạm lui vài bước nó lại càng điên cuồng, gầm một tiếng thật lớn hay cánh
tay to lớn phía trước của nó chấp lại giơ lên cao rồi đập một cái thật mạnh xuống mặt đất.
RẦM…
Tự vị trí tay con khỉ nện xuống chỉ thấy một đường đất nứt gãy rất nhanh chóng lan đến chỗ vỏ thừa xông lên.
Hắn loạng choạng tránh sang một bên chưa ổn định được thân hình thì con khỉ đã hung hãn đập đến tới tấp.
Nắm đấm con khỉ to lớn gấp 3 lần võ thừa nhưng những cú va chạm kịch liệt âm thanh BANG BANG vang lên cũng là kẻ nửa
cân người tám lạng. Nhất thời kịch chiến lạy giằng co.
Ba người Hạ chính thấy một màng chiến đấu như vậy miệng lúc này cũng không ngậm được mắt thì mở to hơn trứng cút rành
rành nhìn cảnh chiến đấu trước mắt.
Âm thanh tim đập cùng với những hơi hít sâu lấy bình tỉnh của ba người cũng đã biểu đạt hết tâm tình của họ.
Hồi lâu, Hạ Chính cảm tháng một tiếng.
– Võ Thừa tiểu hữu thực lực quá mạnh.
Tinh gia nhìn một màng như vậy khóe miệng lại dương liên có chút đắc ý. Hắn vừa nảy định bảo ba người hạ chính cùng xông
lên nhưng chưa mở miệng đã thấy võ thừa đi trước hắn định chửi một tăng lại nhớ đến công pháp luyện thể của Tu La Quyết
nên thôi.
– Con khỉ kia có cường hãn cỡ nào đi nữa thì cũng chỉ để lại vài sẹo cho tên óc heo này thôi.
Thở phào một tiếng gương mặt lại tỏa ra chút thành tụ khi đào tạo được một cái tay đấm tốt.
– Chúng ta có nên giúp đỡ Võ thừa huynh đệ không?
Hạ chính nghĩ ngợi rồi mở miệng.
Tinh gia trầm ngâm chốc lát rồi lên tiếng.
– Không cần, bây giờ các ngươi giúp Lưu gia đám người đi.
Hạ chính đám người gật đầu, rồi xông về phía Lưu gia giúp đỡ. Có thêm lực chiến của ba người Hạ gia chuyện chiến thắng
đầu khỉ kia của Lưu gia là chuyện sớm muộn.
Bên vòng chiến của đám người Đoạn Thanh.
Như những lời Tinh gia nói Đoạn Thanh người này tâm cơ thâm trầm tuy đội ngũ hắn nhìn có chút chật vật nhưng Đoạn Thanh
hắn gương mặt lại hết sức bình tĩnh.
Đánh nhau hồi lâu Đoạn Thanh thỉnh thoảng lại nhìn về phía trái cây chuẩn bị thành thục kia ánh mắt thỉnh thoảng lóe sáng.
Hắn lại quan sát vòng chiến Lưu gia, thấy tình hình có vẻ thuận lợi đầu khỉ đột cửu trọng bên đó có vẻ sấp không chịu được.
Hắn cắn răng trường kiếm trong tay đột nhiên tấn công hung mãnh vào đầu khỉ đột bên vòng chiến của hắn, khiến đầu khỉ này
hung bạo, bất chấp tấn công về hắn.
Đoạn thanh vừa đánh vừa duy chuyển rỏ ràng hắn muốn kéo đầu khỉ này về phía Lưu Gia đám người.
Mị Nhi nhận ra hành động của Đoạn Thanh nàng liền hét lớn.
– Đoạn Thanh ngươi muốn làm gì?
– Xin lỗi chư vị chúng ta đã xem thường thực lực đầu yêu thú này rồi. Chúng ta không đánh hạ được đành phải nhờ chư vị
giúp đở a.
Tuy miệng nói xin lỗi nhưng gương mặt Đoạn Thanh lại hiện lên nét trào phúng. Hắn dẫn đầu yêu thú bát trọng đến sau đó
không biết dùng thủ pháp gì nhanh chóng rời vòng sáng linh trận của Lưu Gia.