Mục lục
Tu La giới chí tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Cố Bằng Đại Nhân phía trước chính là nơi tọa lạc của Tử Mạc Tộc.


Nàng môi đỏ khẽ nói đứng bên cạnh Tư Mã Cố Bằng vô cùng cung kính không dám có chút bộ dáng phong tình lúc trước chút nào.


– Được rồi ngươi lui ra đi, còn tên thanh niên kia cứ để ta giải quyết.


Vũ Tường Hy khom mình hành lễ rồi lùi ra phía sau hành động này cũng đã nói rõ cấp bậc cùng địa vị của người trung niên phía trước này.


Đoàn thuyền rất nhanh đã đến vị trí lúc trước Võ Thừa cùng Cáp Tử giao chiến, phía dưới đất đá hỗn độn, một mảnh bình địa từng cái hố sâu rộng lớn hằng xuống lòng đất, Tư Mã Cố Bằng liếc mắt


nhìn ngan khóe miệng lộ ra ý cười hắn lẩm bẩm.


– Một tên chưa đạt đến Kim cang cảnh lại có thể ép Cáp Tử sử dụng ra Tổ Linh Kiếm, thật ta muốn xem ngươi là loại nhân vật gì. Tử Mạc Tộc… ta nên cảm tạ các ngươi hay trách phạt các ngươi đây.


Lại có thể mời được người tu sửa trận pháp thời viễn cổ…


Ý cười trên mặt người này càng sâu, trên mặt lại không biểu tình vui buồn thật khiến cho người ta khó đoán hắn nghĩ gì.


Trận Pháp truyền tống Tử Mạc Thái gương mặt vô cùng khó coi nhìn lên không trung không có mây nhưng lại là một màu đen u tối kéo đến cuộc đời lão, không khéo lại là một hồi vạn kiếp bất phục


cũng nên.


Hắn phân phó cho tộc nhân nhanh chóng tiến đến truyền tống trận bởi vì mỗi lần khởi động lại phải mất một ích thời gian nhưng lão biết thời gian ít ỏi ấy đối với lão là không có kể cả có liều cái mạng


già của lão.


Độc Thiên Lão Quỷ bay đến cạnh Tinh Gia lão quỳ xuống dập đầu một cái thật mạnh về phía Tinh Gia sau đó lão đứng dậy trong tay lập tức xuất hiện một viên cầu bằng thủy tinh màu trắng đục.


– Mẹ nó, lão đầu người muốn tự sát nửa à?


Tinh Gia nhìn thấy bộ dạng của lão thì miệng cũng không nhịn được mắn một câu nhưng trong lòng cũng có một chút xúc động.


– Tinh Gia cho dù ngài ngu ngốc đi chăn nửa thì lúc này ngày cũng đã biết, là lão phu ích kỷ nên ta chỉ có thể liều cái mạng già này ở đây khi đó chỉ mong có một chút thời gian để ngài cùng Võ Sinh


đạo hữu có thể rời đi.


– Tinh Gia thở dài một hơi, thật ra Tinh Gia khi sửa chửa trận pháp bên phía Huyền Linh đã mơ hồ đoán được rất có khả năng đây là có người cố tình bài ra thủ đoạn để Tử Mạc Tộc gián tiếp làm quân


cờ mà có thể sửa một truyền tống trận mang tầm cỡ thế này, cho đến khi sửa xong trận pháp phía bên Thăm Uyên thì Tinh Gia hắn đã chắc chắn là như vậy.


– Vạn Độc Tông quả nhiên độc. Mượn Tử Mạc Tộc làm quân cờ vì sinh tồn họ phải bằng mọi cách sửa chữa truyền tống trận nối thông hai bờ đại lục để trốn chạy, đến khi truyền tống truyền đi xong thì


số phận của họ đã được định, vừa là kẻ phản nghịch Vạn Độc Tông vừa là kẻ địch của toàn bộ Huyền Linh đại lục, lên trời không lối xuống đất không dung, nói chung Tử Mạc Tộc làm tốt thí.


– Không trách ngươi được, ngươi cũng là bị ép buộc a.


Tinh Gia lắc đầu cảm khái.


Trong khi Độc Thiên Lão Quỷ cùng Tinh Gia nói chuyện thì đoàn quân của Vạn Độc Tông do Tư Mã Cố Bằng cũng đã đến chỉ nghe được một âm thanh già nua vang lên khắp mọi ngóc ngách của ốc đảo


Tử Mạc Tộc sinh sống.


– Tử Mạc Tộc đại nghịch bất đạo dám có mưu đồ làm phản với vạn độc Tông, cùng ngoại nhân bắt cóc Ngủ Thánh Tử… phạm tội Diệt Tộc thẳng tay trừng trị.


Ầm… Ầm… Ầm… Tuuuuuu


Tiếng trống trận cùng tiếng kèn dài vang lên. Đây là một loại kết tội của kẻ bề trên phán xuống. Không có thiết trình, không có lý giải, chỉ có thể đếm từng giây khi sinh mạng của hàng nghìn con người


được đặt một dấu chấm hết.


– Người dân Tử Mạc Tộc những ai tu vi Vũ Lực trở xuống dìu người già và trẻ con vào truyền tống trận, Những người tu vi Vũ Cường trở lên tất cả chuẩn bị chiến đấu.


Độc Thiên Lão quỷ hét lớn thân thể lão run rẩy, rất nhanh mọi người thực hiện theo, có những người có thiên phú dị bẩm chỉ mới 14.15 tuổi đã có thực lực Vũ Cường tương lai sáng lạng nhưng đứng


trước nguy cơ thế này đám thiếu niên vẫn phải cắn răng bước lên ném nỗi sợ hãi sinh tử sau lưng, bởi vì chúng hiểu không chiến cuộc chiến này thì chúng sẽ không bao giờ có cuộc chiến nào nửa,


khi những chuyến thuyền kia lướt qua cũng có nghĩa bọn chúng có khi chỉ còn một cái thân thể lạnh lẽo nằm trên đất.


Chiến tranh là vậy, không có đúng sai chỉ có người sống kẻ chết.


Thanh niên mặc giáp bạc đứng trên Thiên Sỹ Cấp chuyến thuyền gương mặt vẫn không chút biểu tình lúc này hắn cũng đã thấy thân ảnh Tinh Gia cùng Hồ Nguyệt Nương đứng bên cạnh Độc Thiên Lão Quỷ, thần thức quét qua khi đến người Tinh Gia một thân áo trắng, gương mặt cũng không chút biểu tình chắp tay sau lưng nhìn hắn ,hắn nhíu mày một cái gương mặt trầm ngâm không biết nghĩ gì,


sau đó hắn lại quét mắt đến Hồ Nguyệt Nương bên cạnh cũng một thân áo trắng gương mặt xinh đẹp tuyệt trần như tiên nữ hắn khẽ ồ lên một tiếng.


– Ồ… Con gái của Nguyệt Sư Vương, Cùng Thiên Nga nhất tộc.


Ha ha ha, ngươi lại có can đảm đi đến Thâm Uyên bắt cóc thánh tử của chúng ta? Ngươi nghĩ người bên cạnh có thể đảm bảo an toàn cho ngươi sao?


Tinh Gia nở nụ cười nói.


– Ngươi biết Nguyệt Sư Vương thì cũng nên hiểu tính cách của hắn nếu động đến nàng thì ngay cả Tông chủ của ngươi cũng không bảo vệ được ngươi. Huống hồ những người này là ta muốn đưa đi


nếu người của các ngươi ai động đến một người nào trong số bọn họ thì…


Tinh Gia nói đến đây đôi mắt hắn lóe lên một tia sáng kì dị, không ai biết trái tim hắn đang đập bang bang như trống trận.


– Ha ha ha thì sao? Ngươi sẽ cùng ta chiến một trận sao? Không khó để nhìn ra ngươi là Linh Hồn Giả nhưng nhìn ta có giống sợ không? Phải công nhận Linh Hồn Giả cường đại như ngươi Ở Thâm


Uyên này cũng không có bao nhiêu người, nhưng tay ta cũng không phải không từng chém giết Linh Hồn Giả.


Nếu ngươi thức thời có thể gia nhập Vạn Độc Tông bằng vào thực lực cùng thủ đoạn của ngươi vị trí Phó Tông chủ Thứ năm của vạn Độc Tông không phải là không thể.


Tinh Gia nghe vậy thì nhếch miệng khinh miệt dựng thẳng ngón giữa vào mặt Tư Mã Cố Bằng nói.


– Một cái Vạn Độc Tông nhỏ xíu kia lại muốn ta gia nhập với các ngươi? Các ngươi còn chưa đáng bản đại gia ra tay đâu.


– Hừ gian ngoan mất linh, rượu mời không uống lại muốn uống bò húc? ở đây ngoài ngươi ra còn người nào có thể chịu được một chiêu của ta, nhưng cũng chỉ có mình ngươi thì làm được gì, với đội


quân này chúng ta có thể chiếm một vùng rộng lớn ở Huyền Linh làm bàn đạp để Thâm Uyên tiến công. Điều đó là không thể tránh khỏi.


Tinh Gia lắc đầu lại nói.


– Mày non lắm… nhìn đằng kia kìa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK