chịu. Phía sau hắn là một đám người thần sắc cũng có chút ngưng trọng nhìn cảnh vật xung quanh tỏ ra đề phòng.
Đám người này chẳng ngoài ai khác là đám người Hạ gia. Nam tử bạch y kia rõ ràng là Tinh Gia. Sắc mặt hắn lúc này ngoài
lười biến như thường lệ còn có chút sợ sệt. Cả đời này hắn tuy sợ nhiều thứ nhưng sợ quỷ là một trong số đó.
– Hừ nếu sợ hãi thì nói thẳng ra còn làm bộ làm tịch làm gì?
Một thiếu nữ khuôn mặt nhỏ nhắn như búp bê mắt to mũi nhỏ búi tóc đuôi ngựa nhìn rất hoạt bát đáng yêu nàng liếc xéo Tinh
Gia bất mảng lên tiếng.
– Aizzz tiểu mẩn mẩn ngươi không biết, ở cái chỗ như nghĩa địa không bằng thế này thường có thứ không sạch sẽ a. Đến đến
cạnh Tinh gia a. Ta sẽ bảo vệ ngươi.
Thiếu nữ này còn ai khác ngoài Hạ mẩn. Nàng lúc này như hình với bóng đứng cạnh võ thừa quấn quýt không buôn. Về
chuyện này võ thừa có chút bất đắc dĩ.
Lúc trước khi vừa tiến vào nơi này Hạ gia chia làm bốn nhóm người phân tán ra một khu vực để tìm kiếm bảo vật. Theo đó Hạ
mẫn được tộc trưởng Hạ tư Diệp dẫn theo nhưng nàng nhất quyết muốn đi cùng nhóm với võ thừa nên hắn cũng bất đắc dĩ
chiều con gái của mình, về phần này đi cùng võ thừa và Tinh gia, Tư Diệp hắn cũng có chút yên tâm.
Trường Ngạo cùng Hạ Khuê cùng một trưởng lão Hạ gia đi cùng một nhóm nên tách rời tinh gia cùng võ thừa. Nhưng trước
khi đi Võ thừa đã đưa cho hắn cùng Hạ Khuê rất nhiều bảo vật pháp khí phòng thân lẫn công kích Trường Ngạo đã được trang
bị tận răng ngay cả cường giả thái ất muốn một kích lấy mạng hắn cũng khó nên Tinh Gia cùng võ thừa cũng rất yên tâm.
Bọn họ tách ra một phần cũng vì Trường Ngạo nói với tinh gia là hắn muốn sinh tử rèn luyện mới biết thực lực hắn nằm ở vị trí
nào. Bây giờ hắn đã là võ giã thực lực Võ Lực đỉnh phong tinh gia đã cho hắn hơn 10 viên Tụ linh đan cùng rất nhiều linh
thạch trung phẩm, nhưng cũng khuyên hắn không vội đột phá mà trải qua chiến đấu để tô luyện căn cơ nên hắn quyết định
như vậy cũng không có gì lạ.
– Hi vọng đệ ấy bình an vô sự đột phá trúc cơ.
Võ thừa lẩm bẩm. Tinh gia nghe được thì hừ một tiếng.
– Hắn đột phá là chuyện sớm muộn nhưng vội vàng quá sẽ ảnh hưởng sau này nên phải trải qua rèn luyện mới được. Hơn
nữa ta đã cho hắn 10 viên Tụ Linh Đan do chính ta luyện chế ngươi nên biết công dụng của nó.
Võ thừa trầm ngâm rồi nói.
– Ta thật ra cũng chưa biết Tinh gia a.
Phụt… bất chợt có ai đó phung ra ngụm chọc khí, chỉ thấy tinh gia kia khóe miệng giật giật.
– Công dụng nó là gì mà mấy lão già kia lại đem ban thưởng?
Tinh gia nhìn võ thừa hắn híp cặp mắt lại có xúc động muốn đánh người nhưng hắn biết đánh tên ngu ngốc này chỉ là làm đau
mình. Hắn hít sâu một hơi kìm nén kích động.
Những người khác nhìn võ thừa gương mặt cổ quái hơn 20 người trong đó có Hạ Bằng cùng Hạ chính hai tên nhóc này cũng
một bộ dạng khó hiểu.
Tinh gia định mở miệng giải thích thì Hạ Mẫn nắm tay Võ Thừa giọng nhỏ nhẹ khác xa khi nói chuyện với Tinh Gia.
– Võ thừa đại ca ta nghe phụ thân nói Thăng Linh Đan có công dụng thăng hoa linh khí trong cơ thể giúp võ giả hấp thu linh khí
nhanh hơn bình thường còn việc công dụng mạnh hay yếu là tùy vào phẩm cấp. Chia làm hạ, trung, thượng.
Về phần Ngưng linh đan là đan dược cao cấp hơn nó sẽ giúp võ giả trực tiếp có thể ngưng đọng linh khí điểm này là điểm nó
cao cấp hơn thăng linh đan vì có hấp thụ linh khí nhanh nhiều bao nhiêu muốn sử dụng thì phải ngư tụ lại dẩu sau linh khí chỉ
là một đoàn khí thể, võ giả cần phải ngưng tụ nó lại áp súc thành một đám sương mù tại đan điền rồi bộc phát.
Mà tụ linh đan lại có thể giúp võ giả cô đọng linh lực nhất định và áp súc đến mức độ cao nhất. Linh lực bị cô đọng càng lớn
đan điền càng mở rộng khi đó giúp võ giả dễ dàng tấn giai.
– Muội chỉ hiểu sơ bộ như vậy cha muội nói còn tùy vào pháp quyết tu luyện hay võ kỷ đặc thù võ giả điều khiển linh lực mạnh
yếu khác nhau. Điều này bắt đầu tu luyện là võ giả đều phải biết.
Nàng nhìn võ thừa cũng có chút cổ quái không biết trước nay hắn tu luyện như thế nào đạt được cảnh giới như hôm nay?
– Nghe trưởng lão trong tộc nói Võ thừa đại ca đã tu vi trúc cơ ngũ tầng rồi cơ mà? Nhưng đều này là cơ bản của một võ giả a.
Võ thừa nghe Hạ mẫn nói cũng có chút bối rối. Hắn không nghĩ nhiều như vậy từ khi thức dậy trong rừng đến nay hắn nghe
tinh gia dại gì làm đó thổ nạp linh khí tích tụ tại đan điền này kia đa phần khi đánh nhau hắn sẽ thúc dục linh lực trong đó ra
cùng với thân thể cứng gắn mà chiến thôi. Còn về đan dược hắn ăn như kẹo mỗi ngày cũng có thấy khác biệt gì đâu?
Võ thừa còn đang trầm tư suy nghĩ chợt có tiếng cười san sản vang lên.
– Ha ha không nghĩ tới Triệu Sát ta lại may mắn như vậy mới vào đã gặp một đám dê béo hé hé hé.
Chỉ thấy một đám hơn 30 người toàn bộ mặt chiến giáp màu đen đi đầu là một nam tử gầy gò gương mặt nhợt nhạt nhưng đôi
mắt hắn lại có từng tia máu cứ như muốn chảy ra ngoài.
Võ thừa cùng Tinh Gia nhíu mày. Miệng võ thừa âm trầm thốt ra vài chữ.
– Trúc cơ tam trọng.
Trưởng lão phía sau Tinh Gia lên tiếng.
– Là người Triệu Gia.
Gương mặt hắn âm trầm, người này cũng không phải xa lạ gì chính là Hạ Chinh lúc trước bị người triệu gia đánh trọng thương
trong chính đường hạ gia. Hắn là cha của tiểu tử Hạ Chính
– Nhìn ta làm gì? Đừng nói ngươi không phát hiện đám phế vật này chứ. Ta dẫn các ngươi qua đây vì bộ dạng tên này đáng
ghét muốn ngươi đánh hắn mà khởi động xương khớp đấy.
Tinh Gia trợn mắt với Võ Thừa âm thanh to rõ khiến cho mọi người xung quanh không khỏi hít vài ngụm trọc khí.
Nam tử tên Triệu sát ngẩn ra phút chốc rồi nhớ kỹ lại lời Tinh gia hắn sắc mặt âm trầm nghiến răng quát.
– Ngươi muốn chết?
Hắn linh lực vận lặp tức chuyển thét lên một tiếng thật lớn một thanh kiếm hư không xuất hiện trong tay, lao lên xong thẳng về
phía Tinh gia.
Người này trước nay hành động cực đoan thấy người không vừa mắt liền đánh giết. Trước nay chỉ có hắn nhục mạ người
khác nay nghe có người sỉ nhục hắn là phế vật nhất thời không kìm chế được liền triển khai chém giết.