Trường Ngạo thấy vậy thì cười cười cũng xong ra chiến đấu.
Nhất thời mọi người lại xong vào nhau giao chiến kịch liệt. Mặc dù vòng thứ hai này có uy áp từ chiến đài nhưng những người
còn lại trên chiến đài cũng không phải là kẻ yếu thế nên đánh nhau càng thêm kịch liệt.
Bốn nữ nhân thoáng nhìn nhau một cái rồi cũng tảng ra giao chiến tứ phía. Những người bị đánh bại số lượng ngày càng
nhiều cũng đồng nghĩa với việc số lượng người còn trụ lại trên chiến đài cũng càng lúc càng ít đi. Cho đến khi số lượng người
còn lại khoảng 500 người thì một tiếng chuông vang lên.
Bong…
– vòng thứ hai loạn chiến kết thúc. Chúc mừng các ngươi những người còn lại trên chiến đài khi vòng ba kết thúc cũng sẻ
được các tông môn thu nhận bồi dưỡng.
Các ngươi có thời gian một nén nhang để điều chỉnh lại trạng thái tốt nhất chuẩn bị tiếng vào vòng ba.
Tất cả 500 người đều ngồi xuống đan dược lập tức được lấy ra nuốt vào trong miệng để điều chỉnh khí tức của bản thân lên
đỉnh phong. Vòng thứ ba sẽ không diễn ra chiến đấu mà sẽ chịu uy áp của chiến đài mặc dù vòng hai đã phải chịu uy áp
nhưng chỉ là một phần giảm lực chiến mà thôi, thế nên ai nấy đều tập trung tỉnh tọa.
Nhóm người Võ Thừa cũng vậy, tất cả đều ngồi xuống lấy đan dược ăn vào. Võ Thừa nhanh chóng quẳng vài viên đan dược
vào miệng nhai nhỏm nhẻm khác với mọi người hắn lại không đều tức linh lực mà hắn ăn chỉ vì nhàm chán cùng đói bụng mà
thôi.
Từ khi Tu La Quyết thể quyển đột phá đến tần thứ ba thì đan dược để hắn ăn cũng tăng lên không ích. Đều này nếu để bất cứ
người nào trong thành Ngan Bạc biết được hoặc thậm chí các tông môn trung cấp kia cũng sẽ âm thầm tạc lưỡi vị sự hao tiền
tốn của này. Luyện thể quả nhiên quá tốn kém tài nguyên.
Nữ tử tên Tử Liễu khẽ đưa mắt đẹp nhìn Võ Thừa thấy hắn ném cái gì đó vài viên vào miệng rồi nhai như kẹo thì gương mặt
trở nên tò mò nhưng nàng cũng không tiện hỏi.
Bắt gặp ánh mắt của nàng võ thừa cái miệng đang nhai thì từ từ nhai chậm lại rồi ngừng hẳn nhướng mài nghiêng đầu.
Hắn đưa lọ đan dược lên lắc lắc ý hỏi có muốn một viên, nữ tử này tò mò nên gật đầu, Võ Thừa thấy vậy thì ném cho nữ tử
này một viên vừa làm xong đột nhiên hắn vô thức xoay đầu thì thấy ánh mắt Mị Nhi đang nhìn hắn, đồng thời một tiếng hừ
lạnh quen thuộc truyền đến từ trên khán đài.
– Hừ… Được lắm… Dám lấy đan dược ta luyện cho gái ăn. Để ta xem từ nay còn ai luyện đan cho huynh ăn nữa.
Hạ Mẩn gương mặt đầy ủy khuất nghiến răng khoanh tay trước ngực bộ dạng vô cùng bực bội nói. Tinh Gia ở một bên thì thở
dài nhìn Võ Thừa đầy thương hại.
– Con mẹ nó chứ. Đầu đất này từ lúc nào lại giỏi chuyện này như vậy. Là do ta chỉ bảo hắn sai chổ nào rồi sao? Haizzz…
Trong lúc Tinh Gia đang cảm khái không thôi thì một tiếng chuông vang lên, một trung niên thần sắc có chút uy nghiêm lên
tiếng.
-Vòng ba bắt đầu.
Hắn vung tay lên lập tức có một cây nhang dài gần 1m được cắm ở giữa chiến đài.
– Các ngươi có thể trụ được thời gian 1/2 nén nhang sẽ thông qua vòng ba này. Người có thể chịu được đến khi tàn nén nhang
này sẽ được ban thưởng. Trong quá trình này các ngươi nếu không chịu nổi nữa hãy bóp lệnh bài Võ Đài Chiến lập tức sẽ
thoát khỏi uy áp.
Nói xong hắn giơ tay lên điểm một chỉ lên cây nhan lập tức cây nhang to lớn kia bị đốt lên. Khoảnh khắc nén nhang vừa cháy
một làn khói trắng nghi ngút bốc lên cùng một uy áp vô hình lan tỏa khắp chiến đài.
Tất cả mọi người lập tức cảm nhận được một luồn uy áp vô hình đè lên trên thân thể. Rất nhanh từng vị trí trên chiến đài xuất
hiện những màng linh lực đủ màu sắc, hiển nhiên là công pháp của từng Võ giả thi triển để chống lại uy áp.
Võ Thừa hơi nhíu mày hắn hoàn toàn không thi triển bất cứ công pháp gì chỉ đơn giản đứng ở đó nhìn chầm chầm vào nén
nhang trước mặt không biết suy nghĩ cái gì.
Trường Ngạo thấy cảnh này thì lắc đầu cười khổ, từ lúc nén nhang kia được đốt lên hắn cảm giác gân cốt trên cơ thể dường
như căng cứng, mặt dù hắn cũng chưa thi triển linh lực để kháng cự lại uy áp nhưng không thể ung dung giống như Võ thừa
thế kia được.
Trường Ngạo như thế thì bốn nữ tử còn lại cũng vậy cả bốn nữ tử đều đã vận linh lực thành một tầng hộ thân bên ngoài mặt
dù vậy sắc mặt của các nàng cũng có chút ngưng trọng. Đặc biệt là khi thời gian bắt đầu trôi qua khoảng năm phút thời gian,
500 người trên chiến đài đã có người không chịu được. Ngọc giản đã có người cầm trên tay cắn răng tiếc nuối mà bóp bể.
Thời gian tiếp tục thoáng cái đã qua thêm năm phút, lúc này nén nhan to bự kia chỉ cháy hết 1/5 nhưng rất nhiều tu sĩ áo đã
ướt đẫm mồ hôi có người không còn đứng được chỉ có thể ngồi xuống tiếp tục cắn răng vận linh lực để kháng cự uy áp.
Trường Ngạo đã không thể không vận linh lực đối kháng lại uy áp hắn cũng ngồi xuống để đều tức. Thế nhưng sự tiêu hao linh
lực quá lớn cho nên trên đầu trường ngạo lúc này đã mơ hồ ẩn hiện một con Lộc Xà Thú đang ngửa cổ lên trời gào thét.
Tương tự Mị Nhi trên đầu nàng là một con chu tước năm màu mơ hồ ẩn hiện một màng linh lực năm màu mơ hồ phủ xuống
xung quanh cơ thể nàng giúp nàng kháng cự lại uy áp từ cây nhan kia.
Khắp chiến đài thỉnh thoảng lại có yêu thú huyễn hóa ra hiển nhiên là những người đã từng nhận truyền thừa từ Vạn Thú Tông
năm đó.
Nữ tử tên Tử Liễu kia thì đặc biệt hơn dường như có một thân ảnh mở hồ cao hơn 5m, tuy rất mơ hồ nhưng có thể thấy thân
ảnh này là một nữ tử thân ảnh này đang nhẹ nhàng vung tay ngăn cản uy áp.
Trên đầu Hàn Linh kia là một đóa băng liên nhẹ nhàng xoay chuyển, từng bông tuyết nhẹ nhàng rơi xuống người nàng giúp
nàng kháng cự lại uy áp.
Còn rất nhiều người cũng thi triển công pháp võ kỷ thậm chí là pháp bảo chỉ để đến khi cây nhan kia cháy được 1/2 là có thể
qua vòng khiêu chiến.
Ba lão giả ngồi trên đài cao liên tục gật đầu tấm tắt.
– Quả nhiên như Lương đạo hữu nói. Lần này quả thật có rất nhiều hạt giống tốt a.
Lục chấn hà gương mặt tươi cười cảm thán một câu. Hai người còn lại thì không thể nào rời mắt thân ảnh có phần nổi bậc
dưới chiến đài kia, cả hai người gương mặt có chút cổ quái. Hồi lâu Lâm Thiên Thức không nhịn được mở miệng.