Mục lục
Tu La giới chí tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Võ Thừa nhíu mày trầm ngâm khiến cho hơn tám người ngồi trên bàn tất cả đều thấy có đều không ổn, Phùng lão là người đầu tiên lên tiếng.


– Võ Đại Hiệp đến là có chuyện gì?


Võ Thừa nhẹ nghiêng đầu nhìn lão một cái chỉ nghe hắn nói.


– Có thứ gì đó đang đến.


Tất cả mọi người ánh mắt đều hiện lên sự hoài nghi, cùng lúc đó bầu trời bắt đầu xuất hiện các vần mây vân đen tuyền, bầu trời đầy sao lóng lánh phút chốc lại chuyển thành một màu đen kịch, gió bắt


đầu thổi và sóng biển bắt đầu có hiện tượng lớn dần.


Nhan Phong Ngữ, Lỗ Phàm, Mạc Thế Hải ba người này thân là thuyền trưởng lâu năm sinh sống trên biển còn nhiều hơn trên đất liền đột nhiên xuất hiện hiện tượng này cả ba đều như có chút hoài


nghi chỉ vài giây sau sắc mặt cả ba đều hiện lên nét mặt vô cùng khó coi.


– Con Bà nó tại sao lại xuất hiện loại dị tượng này, đây không phải là báo hiệu sắp có Thiên Phạt Hải Ngân sao?


Mạc Thế Hải nhịn không được mắn một câu.


– Thiên Phạt Hải Ngân!?


Mọi người cùng nhau lẩm bẩm hiện tượng này một cái nhất thời mọi người đều cả kinh, thân thể mỗi người rõ ràng là run rẩy một cái.


Võ Thừa còn chưa hiểu chuyện gì hắn thắp giọng hỏi Phùng Lão.


– Phùng Lão Thiên Phạt Hải Ngân là hiện tượng gì?


Phùng Lão gương mặt đang ngưng trọng bỗng dưng bên tai truyền đến âm thanh Võ Thừa thì chợt ngẩn ra một cái, hiện tượng này ở Vạn Linh Đảo ai ai cũng biết ngươi một cái Linh Hoàng lại hỏi ta.


– Võ Đại Hiệp chắc trước nay một lòng tu luyện chưa từng xuất môn nên không biết cũng không có gì lạ.


Thiên Phạt Hải Ngân là một loại tai ương trên thế giới này, truyền thuyết nói rằng khi hiện tượng này xuất hiện sẽ có hiện tượng thiên tai cực kì kinh khủng, gió lớn đến nỗi có thể xé toạc cả kim thiết,


sóng cao nghìn trượng, lôi phạt giăn kính cả một vùng, tất cả sinh linh nằm trong khuôn viên bị Thiên Phạt Hải Ngân đi qua đều không chịu nổi mà bị hóa tro tàn.


Nhưng như thế còn chưa đáng sợ bằng các loại quái vật giống như ở từ thiên ngoại xuất hiện, loại này thường xuất hiện trong khuôn viên của Thiên Phạt bọn chúng rất hung hãn và đặt biệt rất thích ăn


thịt người.


Nói đến đây gương mặt Phùng Lão đã có phần trầm trọng.


Võ Thừa gật gù biểu đạt ý đã hiểu lại nghe lão nói tiếp.


Thế nhưng cũng có nhiều người nói lại, mỗi khi hiện tượng này qua đi sẽ đem lại rất nhiều thứ quý giá, cơ duyên bên trong đó cũng là chỉ có thể ngộ bất khả cầu. Bên trong người của loại quái vật kia


cũng có thứ vô cùng tốt.


– Huyết đan Ma Da. Thứ này có chất chứa một lượng lớn vô cùng tinh thuần của Thủy Nguyên tố. Nếu rơm gốp đạt số lượng nhất định có khả năng sinh ra Thủy Căn trong cơ thể Võ Giả. Ngươi nên


biết ở Vạn Linh Đảo vùng đất này người nào có linh căn thủy hệ thì đó là một ân huệ của thiên đạo ban cho a.


Lão vừa nói vừa nhìn Võ Thừa đôi mắt rất thâm thúy.


Võ Thừa đưa tay lên cằm, trong lòng lại suy nghĩ.


– Nếu như thật sự như lời Phùng Lão nói thì hiện tượng này cũng không phải là quá xấu a.


Nếu mọi người biết suy nghĩ này của hắn khẳng định sẽ cùng nhau mỗi người phun một bãi nước bọt vào mặt tên ngu ngốc này. Người ta thì sợ muốn vãi cả linh hồn ra quần còn hắn thì lại coi là cơ


duyên. Ngươi nên biết loại quái vật kia rõ ràng là thích ăn thịt người a.


Đang miên mang suy nghĩ bỗng có người tinh mắt xa xa nhìn thấy một đoàn hào quan màu lam giống như mơ hồ lại giống như thực chất xuất hiện phía xa xa.


– Các ngươi nhìn xem đó… đó là cái gì?


Mọi người gương mặt ai ai cũng đang ngưng trọng nghe lời người này nói lại vô thức nhìn theo.


Võ Thừa đám người cũng đưa ánh mắt nhìn ra phía xa kia chỉ thấy ở đó. Dường như rất xa nơi này nếu không phải là đêm tối u tịch như thế này chắc chắn điểm xanh nhàn nhạt kia sẽ không bị phát


hiện. Nhưng cùng lúc có hiện tượng Thiên Phạt Hải Ngân lại cho mọi người nhìn thấy thứ kia.


– Cái kia… ta thấy lại giống như một hòn đảo cỡ nhỏ a.


Không biết ai đó lên tiếng.


Phùng Lão cùng ba người Nhan Phong Ngữ sau một hồi nhìn kỹ thì trái tim của ba người bắt đầu ban ban đập loạn.


Mạc Thế Hải dụi dụi mắt hổ mở to hết cỡ có cảm giác sắp lòi cả con ngươi ra ngoài sau đó hắn hung hăng hét lớn.


– Tổ tông mười tám đời của ta ơi… trời đất thiên địa ơi..đó… đó… cái hòn đảo đó thật sự tồn tại sao…


– Đó là.


– Đảo Ký Ức trong truyền thuyết… nó thật sự tồn tại.


Tất cả mọi người dân lớn nhỏ phàm là người trong phạm vi Vạn Linh Đảo tất cả đều biết về danh tự này. Nhưng đối với Võ Thừa đám người thì thật sự không hiểu là gì.


Chỉ nghe Lỗ Phàm hét lớn với một tên bên cạnh.


– Lặp tức bẻ mạn thuyền về hướng đó. Tăng tốc độ của thuyền lên cực hạng cho ta.


Đôi mắt hắn đã có phần quần tơ máu giống như điên cuồng, dường như hắn đã dùng hết sức bình sinh để gào lên. Người đối diện lập tức ba chân bốn cẳng mà chạy xuống phía dưới làm đúng theo lời


hắn nói.


Lúc này Võ Thừa lại đưa gương mặt như ngỗng đực nhìn về phía Phùng Lão, chỉ thấy gương mặt lão cũng vô cùng kích động đôi mắt lão sáng như ánh đuốc giữa đêm đen. Bắt gặp gương mặt Võ


Thừa Lão mỉm cười lên tiếng.


– Thiên Phạt Hải Ngân là địa ngục trần gian bởi sự phán xét của trời cao không ai có thể chống cự, và cái kia Đảo Ký Ức. Là con đường sinh cơ duy nhất và cũng là cơ duyên lớn nhất mà tạo hóa mang lại.


– Cơ duyên sao?


– Đúng vậy.


Truyền thuyết nói rằng đó là một hòn đảo duy chuyển vô định. Chỉ xuất hiện khi có hiện tượng Thiên phạt hải ngân xảy ra. Nhưng chắc chắn một đều rằng, không phải lần thiên phạt hải ngân nào xảy ra


đều xuất hiện Đảo Ký Ức, cũng có người nói rằng đảo ký ức là nguyên nhân dẫn đến Thiên Phạt Hải Ngân bởi vì những thứ trên đó đều là những loại nghịch thiên.


Từ thực vật cho đến động vật tất cả đều là trân bảo trong thiên địa. Nhưng mà cái đáng giá nhất trên Ký Ức Đảo chính là có thể tìm về được kí ức của bản thân bất kể dù đã bị phủ bụi bao lâu cũng sẽ một lần thấy hết thảy, Võ Đại Hiệp ngươi nói xem… cái đó có đáng giá không? Ha ha.


Ngươi cứ tưởng tượng một người có thể đọc hơn 100 nghìn quyển sách nhưng chân chính để có thể khắc vào vào tâm trí thì một vài quyển đã là cực hạn của người ta. Thế nhưng ở trên đó tại địa


phương kia, người ta có thể nhớ lại tất cả những gì mình đã trải qua dù là chuyện nhỏ nhất cũng có thể nhớ rõ như in trong đầu ngươi nói xem ở một nơi như vậy làm sao không khiến người kích động


cho được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK