Nàng thật sự không biết gì về hai người Tinh Gia kia, chỉ đơn giản biết người nằm bên dưới thiên trì đã ra tay cứu giúp Trúc Vũ Hy các nàng, mà nguyên nhân cũng thật là khó nói, và có phần nhạy
cảm nàng cũng không tiện kể.
Độc Thiên lão quỷ khi thu tay lại hắn xoay về hướng Tinh Gia nhẹ vái một vái rồi đứng đó rất biết thân biết phận biểu hiện rất chân thành là chỉ đến để nói chuyện chứ không muốn gây sự.
Nữ tử bạch y thì hừ lạnh một tiếng nàng vẫn chằm chằm nhìn lão, vẫn không thu hồi hộ sơn đại trận lại.
Khí thế như vậy diễn ra hơn 1 nén nhang chợt Tinh Gia mở mắt phất tay một cái có 3 lò đan dược bị mở nắp, có ba viên đan dược màu sắc khác nhau lơ lửng bay ra rơi vào tay Tinh Gia.
Gương mặt Độc Thiên Lão Quỷ cùng nữ tử bạch hiện hiện lên sự rung động bởi họ không nhìn ra được phẩm chất cùng đan dược Tinh Gia luyện chế là loại gì. Nhưng từ dao động cùng hương thơm
ngào ngạt lang tỏa cũng biết chắc chắn không phải loại thường.
Tinh Gia ném về phía con khỉ nói.
– Cho hắn ăn đi.
Con khỉ bắt lấy, bàn tay to lớn cầm ba viên đan dược trong tay, nó rất tỉ mỉ đỡ đầu Võ Thừa lên nhét vào miệng hắn.
Võ Thừa gương mặt lúc này cũng không có chuyển biến khá hơn mà ngược lại dường như còn nặng thêm, đồ án mặt quỷ trên tráng đã thấy rõ hơn rất nhiều không còn mơ hồ nửa, thân thể hắn rung
rung dường như đang phải chiến đấu sinh tử giành giật lấy quyền khống chế bản thân. Tuy vậy khí tức hắn lại không ngừng kéo lên liên tục.
Beng beng…
Lại hai nắp lò được Tinh Gia mở ra hai viên đan dược to bằng trái nhãn một xanh một tím, vẫn là con khỉ đưa vào miệng Võ Thừa.
Lúc này thần sắc Tinh Gia đã có chút khẩn trương, vì theo lý giải của hắn thì khi dùng thêm hai viên này Võ Thừa sẽ có chuyển biến tốt.
Thế nhưng sao khi nuốt xong hai viên đan dược này, cơ thể Võ Thừa đang run run bỗng nhiên im bậc.
Thình thịch, thình thịch…
Tinh Gia đôi mắt mở to hắn đột nhiên có một loại xúc động muốn bỏ chạy ngay lập tức.
Cùng lúc đó hai người nữ tử bạch y cùng độc thiên lão quỷ bỗng dưng có cảm giác nổi da gà bởi vì từ trong thiên trì Võ Thừa bỗng dưng mở mắt.
Một đôi đồng tử màu đỏ máu, tóc hắn dài ra đến lưng, đồ án trên trán đã hiện ra rõ ràng một mặt quỷ lúc này mặt quỷ kia cũng mở mắt.
Một cổ ma khí lượn lờ quanh thân hình phải nói là vô cùng vạm vỡ của Võ Thừa. Kết hợp với đôi mắt màu đỏ của hắn khiến cho người ta có cảm giác rợn tóc gáy. Cứ như đang đối mặt với một ma đầu
ở ma giới, giết người như ngóe trước mặt.
Thân thể Võ Thừa tự dưng lơ lửng lên phía trên Thiên Trì cho đến khi chạm vào cấm chế. Đột nhiên hắn khẽ xoay đầu liếc nhìn Tinh Gia.
Tinh Gia nhảy dựng lên một cái, lặp tức cùng con khỉ lùi ra ngoài khu vực vài tầng cấm chế khóe miệng hắn giật giật vài cái trong đôi mắt sắp chảy nước, hắn lúc này nhìn hoàn toàn giống như một hài
đồng bị một thứ đáng sợ dọa cho muốn òa lên khóc lớn. Hắn vô thức lẩm bẩm.
– Hết… thế là hết con mẹ nó rồi… hắn đã Nhập Ma.
Đột nhiên bên cạnh Tinh Gia một người hoành không xuất hiện. Người này mái tóc màu tím bòm sòm vô cùng, râu rìa đầy mặt trên trán có một mặt trăng lưỡi liềm như thực chất tỏa ra một loại ánh
sáng khá âm hàn, đôi mắt hắn hơi sâu vào trong làm cho người ta nghĩ đến một loại hung thú đội lớp người, thân hình vô cùng khôi ngô. Người này vừa xuất hiện đồng tử của Độc Thiên Lão Quỷ co rụt
lại một cái.
– Nguyệt Sư Vương…
Nữ tử bạch y vừa thấy người này nàng dường như cũng không có biểu hiện gì chỉ đạm mạc liếc nhìn một cái.
– Ma Chủng Ký Sinh…
Hắn vừa xuất hiện bên cạnh Tinh Gia khi nhìn thấy Võ thừa đột nhiên hắn lên tiếng.
Tinh Gia vẩn thất thần đứng đó gật đầu nhẹ một cái khẽ nói.
– Ngươi có thể chấn áp hắn không?
Người này khẻ trầm ngâm rồi lại trầm giọng lên tiếng.
– Ta không nắm chắc.
Phịch… Tinh Gia ngồi bẹp xuống đất, trái tim rơi ra ngoài cái bịch, bộ dạng vô cùng vô lực.
– Thế nhưng nếu ngươi có thể luyện một viên thất phẩm Hóa Hình Đan cho nàng ta sẽ liều cái mạng già này.
Hắn lại lên tiếng nói với Tinh Gia.
Ánh mắt Tinh Gia như có lại được tiêu cự, hắn liếc nhìn người này. Thật ra lúc buôn thần thức quét khắp nơi này hắn đã bắt gặp người này, hắn ở một căn nhà gỗ ngoài rìa tông môn Lưu Nguyệt Tông
bằng vào trực giác Tinh Gia có thể mơ hồ cảm giác người này là một dị chủng đặt biệt huyết mạch nửa người nửa sư, vã lại nữ tử bạch y kia cũng có loại huyết mạch này và còn thêm huyết mạch của
Thiên Nga tộc.
Không nghi ngờ gì nữa có lẽ người này là phụ thân của nàng cùng một Thiên Nga Nhất Tộc.
Thế nhưng nhìn vẽ lãnh đạm của nữ tử bạch y hiển nhiên hai người có khúc mắc khó nói.
– Nếu ngươi có thể áp chế hắn ở đó 1 nén nhang nữa khi ta luyện xong ba viên đan dược kia thì còn có thể cứu. Ngươi làm được không.
Người này gật nhẹ đầu, cũng không nói gì thêm.
Bong…
Cả tòa Thiên sơn Lĩnh như rung lên một cái đất đá ầm ầm đổ xuống vài cục nặng cở vài tấn nện thẳng xuống mặt hồ tạo nên một đợt sóng thần cỡ nhỏ, làm cho các đệ tử tu vi thấp phía dưới xém tí đại
tiện ra quần.
– Thánh Thần Thiên Địa Ơi… loại khí thế gì đây chứ?
Võ Thừa ma khí lượn lờ tư thế xuất quyền còn giữ, vừa nảy hắn đã xuất một quyền đánh lên màng cấm chế Tinh Gia bố trí.
Bằng vào năng lực Tinh Gia mặt dù không phải lúc cường thịnh nhưng cấm chế hắn bố trí cũng không dễ dàng bị phá thế nhưng cặp mắt tinh gia như sắp rớt ra ngoài bởi vì hắn đã mơ hồ thấy tầng
cấm chế thứ nhất hắn bố trí đã bị rạn nứt.
Ầm…
Lại một quyền xuất ra Võ Thừa không nhanh không chậm nện lên màng cấm chế, lặp tức một âm thanh thủy tinh nứt gãy vang lên tổng cộng có ba màng cấm chế được Tinh Gia bố trí, màng đầu tiên
đã vỡ nát.
Bụp bụp bụp…
Liên tục hơn 200 viên linh thạch hóa thành bột mịn.
Võ Thừa lại có tư thế chuẩn bị tiếp tục ra tay…
Tinh Gia kinh hãy hét lớn.
– Đừng cho hắn đắc thủ nếu không Tông môn các ngươi sẽ gánh chịu tay ươn ngập đầu.
Nguyệt Sư Vương nhíu mày khoảnh khắc Võ Thừa sắp ra tay hắn đã nhảy lên không cánh tay mạnh mẽ vươn một trảo lên bầu trời lặp tức một cái hố đen xuất hiện hắn mạnh mẽ dùng hai tay xé toạc mạnh một cái vết nứt lặp tức lang tràng đến vị trí Võ Thừa kéo hắn vào bên trong.
– Mở vết nứt không gian, đây… cường giả Vô Thượng Cảnh.
Độc Thiên Lão quỷ hít sâu một hơi, đôi mắt liên tục hiện lên vẽ cơ trí.
Võ Thừa bị kéo vào trong vết nứt không gian kia, Nguyệt Sư Vương khẽ xoay đầu nhìn về phía nữ tử bạch y nói.