Mục lục
Tu La giới chí tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– A đù… mới mấy ngày lại có một đám tôm tép kéo đến nửa, bọn này không thấy phiền à…


Tinh gia đang dạy Hạ mẫn cách luyện chế đan dược thì ngẩng đầu cổ quái nói.


– Tinh gia để ta ra ứng chiến.


– Huynh Đệ để ta đi cùng ngươi.


– Uhm… Trường Ngạo ra luyện tập chút đi còn ngươi đầu đất, mẹ kiếp ra ngoài đó cũng đừng hù bọn này chạy nửa. Như mấy


lần trước lấy đâu ra tù binh mà kiếm tiền chuộc, trên người bọn chúng có không ít dược liệu đâu. Ngươi có hiểu không vậy.


Tinh gia bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành nói cho Võ Thừa biết nên làm gì. Nhìn cái gương mặt như khúc gỗ của hắn tinh


gia lại hít sâu vài hơi kẻo lại xông lên tát cho mấy cái.


– Mẹ kiếp làm như cái gì cũng biết, xong đánh một hồi lại thả đi hết chẳng có tí tác dụng gì, ít ra cũng móc túi bọn chúng một ít


của cải chứ, tuy có hơi vô sỉ nhưng ở đây ai cấm việc ấy đâu? ngươi… aizzz…


Võ thừa sờ sờ mũi có chút lúng túng, cũng không nói gì. Trường ngạo nhìn võ thừa rồi cũng cười khổ. Năm ngày trước hắn


cùng Hạ Khuê đội ngũ đã đến sơn cốc. Sau một hồi hoàn huyên hắn cùng hạ khuê cũng đi theo tinh gia còn đội ngủ lại sáp


nhập vào đội ngũ tổng thể của Hạ gia.


Ngọc giản truyền tin của tinh gia lóe lên, sau đó hắn cầm ngọc giản thần thức truyền vào vài hơi thở hắn buôn ngọc giản ra


nói.


– Hai người các ngươi cùng với ba tộc trưởng liên minh dẫn 50 người ra làm thịt bọn kia đi.


– Được… Võ thừa cùng Trường Ngạo nhìn nhau sau đó cười cười cùng nhau nhanh chóng đi ra ngoài.


– Ta cũng muốn đi.


– Cái này không được, tiểu mẫn mẫn tập trung vào việc luyện đan a. Cái này mới là quan trọng đánh giết ngoài kia con gái ra


làm gì, gớm chết đi được.


Tinh gia ánh mắt nhu hòa nhìn Hạ mẫn đầy cưng chiều mở miệng.


– Hừ sao ta không được đi mà Mị Nhi thì được.


Hạ Mẫn gương mặt đầy bất mãn nàng chu cái môi nhỏ nhắn, tuy nàng nói vậy nhưng biết công việc của nàng khá quan trọng


hàng ngày nàng mất 8h để luyện đan để phục vụ cho chiến đấu. Tuy mệt mỏi nhưng nàng biết tầm quan trọng của đan dược


trong chiến tranh.


Thế nên tạo nghệ luyện đan của nàng cũng tịnh tiến nhanh chóng. Cơ hồ một lò đan dược tam phẩm nàng chỉ mất một giờ


đồng hồ là luyện xong. Tiến bộ của nàng khiến tinh gia cũng phải vô cùng khen ngợi về tạo nghệ.


Tinh gia lại một hồi kêu khổ, số là khi đón Hạ Mẫn đến sơn cốc thì vài ngày sau Mị Nhi nàng cũng tĩnh, đã vậy cũng thôi vừa


tĩnh người đầu tiên nàng gọi lớn lại là Võ Thừa thế lại còn chạy đến ôm hắn một hồi khóc sướt mướt, các kiểu ủy khuất giống


như tiểu tình nhân bị người khác bắt nạt rồi tìm tình lang kể lể khóc than đòi công đạo. Bảo sao Hạ Mẫn tiểu nữ này không bất


mãn cho được?


Haizzz…


Tinh gia một hồi cảm khái, hắn cũng không biết nói gì. Tuy nhiên hạ mẫn nàng cũng lấy đại cuộc làm trọng cũng không có


không giản đạo lý nàng chỉ hơi khó chịu khi thấy Mị Nhi cùng võ thừa kề vai chiến đấu còn nàng lại ở phía sau đứng nhìn.


– Con gái thật là phức tạp a…


Tinh gia lắc đầu thầm than, rồi buôn thần thức nhìn ra cửa sơn cốc.


.


– Hừ… bọn chuột nhắt Hạ gia, tưởng một cái linh trận phòng hộ ghẻ tiền này có thể bảo vệ được các ngươi sao? Tưởng thế


nào hóa ra là một đám rùa gục cổ. Hạ Đồ kia bây giờ chắc cũng đang gặp nạn thân bất do kỷ, để ta xem khi Quách gia đánh


hạ lão bất tử kia thì còn có ai đến cứu các ngươi.


Trung niên vác trường đao bên ngoài sơn cốc không ngừng chửi bới cùng khinh miệt hạ gia. Hắn là một chi thuộc Thái Gia gia


tộc, một trong 13 gia tộc lớn ở Ngan Bạc thành.


Không biết hắn nhận được tin tức từ chỗ nào nói ở đây chỉ có tộc trưởng Hạ gia Hạ tư diệp tu vi trúc cơ đỉnh phong. Mọi


người đều biết Hạ gia ngoài thái thượng trưởng lão là thái ất lục trọng ra, thì cơ hồ tộc nhân đều không có người đạt đến thái


ất. Kể cả tộc trưởng Hạ gia cũng còn chưa đột phá thái ất cảnh nên bọn họ rất coi thường Hạ gia vì sự xuống dốc. Cả cơ


nghiệp Hạ gia nếu Hạ Đồ không còn thì chẳng còn ai có đủ năng lực để chèo chóng Hạ gia ở thành Ngan Bạc.


– Muốn đánh với tộc trưởng Hạ gia. Ngươi… còn chưa có tư cách.


Một âm thanh lạnh lùng đầy bá khí vang lên cùng lúc đó có năm người từ trong màng sáng linh trận bước ra có ba nam cùng


hai nữ tử. Người lên tiếng không ai khác chính là trường ngạo.


Người này vừa thấy năm bóng người bước ra hắn theo phản xạ cũng lùi lại vài bước, rồi đưa ánh mắt đầy khinh miệt nhìn lướt


qua đám người trường ngạo. Theo khí tức trên người trường ngạo tu vi trúc cơ bát trọng, cùng Mị Nhi đồng cấp. Vị nữ tử còn


lại là trưởng lão Lưu gia nàng tu vi thái ất nhất trọng, một nam tử trung niên chính là Hạ nam hắn tu vi trúc cơ thất trọng.


Nhưng khi ánh mắt nam tử lướt qua Võ thừa hắn chợt nhíu mày.


Chẳng những hắn mà hai người tu vi thái ất cảnh nhất trọng phía sau cũng cau mày.


– Thái Cốt Toàn người có hình xăm kia không đơn giản.


Đột nhiên có âm thanh truyền âm từ một cường giả thái ất cảnh phía sau nam tử lên tiếng, hắn lại vô ý lùi về sau vài bước rồi


nói.


– Hừ… Hạ Tư Diệp không dám ra lại bảo mấy người các ngươi ra đây chịu chết sao?


Trường Ngạo nhìn người này vài giây rồi mở miệng.


– Các ngươi đã đến vậy không cần đi nữa.


– Cuồng vọng, nghe nói Hạ Gia có một Trường Ngạo có thể địch lại trúc cơ đỉnh phong, là ngươi sao?


– Đích thị… sao? ngươi có muốn thử?


– ha ha ha. Hóa ra là vậy được. Ngươi có dám cùng ta đánh một trận.?


– Có gì không?


Trường ngạo hư không một trảo trong tay xuất hiện một thanh chiến mâu đen kịch cấm mạnh xuống đất.


Thái Cốt Toàn ánh mắt lóe sáng lại nói.


– Ta và ngươi chiến, kẻ bại sẽ phải giao 5000 hạ phẩm linh thạch cùng một lệnh bài võ đài chiến ngươi thấy thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK