Mục lục
Đồ Đệ Của Ta Đều Là Đại Phản Phái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đinh Phồn Thu ẩn giấu tu vi cũng nằm trong dự đoán của  hắn, đối với hắn mà nói thì Nguyên Thần Kiếp Cảnh có thêm diệp hay bớt diệp cũng không khác gì cả.

Ngay khi hắn bộc phát ra ngũ diệp.

Những cái vòng Vu Thuật có hơi ngưng lại, cương khí hung mãnh lấy Bách Kiếp Động Minh pháp thân làm trung tâm, mạnh mẽ tỏa ra xung quanh! Hóa thành những vệt sóng gợn!

Oanh!

“Đây chính là khoảnh khắc mà bản tọa chờ đợi đã lâu!”

Mấy trăm tên binh sĩ bị cương khí thổi bay ra ngoài.

Những người khác cũng bị dư chấn của Bách Kiếp Động Minh làm cho sợ hãi, liên tục lùi về sau, không dám tiến lên.

Thân hình của Đinh Phồn Thu nhanh như chớp, cương khí của ngũ diệp pháp thân có sức ảnh hưởng rất lớn phạm vi cũng rộng.

Tu hành giả bị cuốn đi hét thảm thiết một tiếng rồi bay lên trời.

Một đám binh sĩ ngổn ngang lộn xộn nằm ở dưới chân ngũ diệp pháp thân.

Lần này Đinh Phồn Thu lại mang đi trăm người!

Binh sĩ và tu hành giả lại tiếp tục lui lại!

Người đối diện cao giọng nói: “Đừng vội, bọn hắn đã bị Đại Trận Vu Thuật nhốt rồi, có mọc cánh cũng không bay ra được. Chỉ cần chờ bọn hắn không còn chống cự được nữa thôi.”

Đám binh sĩ và tu hành giả đông đảo kia lại lùi lại trăm mét, nhìn chằm chằm vào họ.

Bọn hắn không ngu, không cần thiết phải lấy trứng chọi đá với Đinh Phồn Thu! Toàn bộ lựa chọn lui về phía sau!

Đại Trận Vu Thuật thì ngày càng mạnh!

“Đáng ghét!” Một tên đệ tử của Đinh Phồn Thu chửi bới.

Ra xong chiêu này, Đinh Phồn Thu cũng không thả lỏng cảnh giác.

Lựa chọn lùi xuống, thu hồi pháp thân. Bách Kiếp Động Minh pháp thân hao nguyên khí vô cùng, nhất định phải bảo tồn lực lượng.

Đại Trận Vu Thuật vẫn tiếp tục lan rộng ra, tuy tốc độ đã chậm lại nhưng cứ theo đà này thì sớm muộn cũng sẽ trói buộc được bọn hắn.

Tiểu Diên Nhi nhìn thấy đại trận đang bao trùm đến cũng lo lắng bất an mà nói: “Sư phụ…Làm sao đây?”

Sư phụ?

Đinh Phồn Thu quay đầu lại.

Xác nhận hắn không nghe lầm.

Lúc đầu hắn còn đang định nhân lúc hỗn loạn bắt tiểu nha đầu này đi.

Đến lúc đó lão già kia có chết hay không thì cũng không trách hắn được.

“Lão cư sĩ là sư phụ của ngươi?” Đinh Phồn Thu hỏi.

Tiểu Diên Nhi liếc mắt nói: “ Ngươi thật là phiền! Có phải hay không thì liên quan gì đến ngươi? Còn dong dài sư phụ ta đánh chết ngươi bây giờ!”

“…”

Không biết vì sao Đinh Phồn Thu nhìn thấy tiểu cô nương này hung hăng như vậy cũng không tức giận.

Bị nàng hét vào mặt, Đinh Phồn Thu cũng im lặng không nói nữa.

Nha đầu này nếu không thể thu làm đồ đệ thì đúng là đáng tiếc.

Lục Châu đưa tay vuốt râu. Sắc mặt lạnh nhạt, chỉ cần hắn làm ra chuyện gì thì thẻ đạo cụ sẽ lấy đi cái mạng chó của hắn ngay lập tức. Giết Nguyên Thần Kiếp Cảnh cũng kiếm được cả mớ điểm.

Ánh mắt của Đinh Phồn Thu lại rơi vào trên người Lục Châu, thấy hắn vẫn bình tĩnh như vậy.

Trong lòng hắn lại hồ nghi, lại lần nữa thử cảm nhận khí tức và tu vi của Lục Châu…Yếu, rất yếu, cùng lắm mới mở được Phạn Hải Cảnh tam mạch. Cũng không giống ẩn giấu tu vi. Đại Trận Vu Thuật một khi có tác dụng thì nhất định phải sử dụng nguyên khí mới có thể chống cự lại, dưới tình huống này thì không thể ấn dấu tu vi được, lão già này là ai, mà có thể khiến nha đầu kia nhận hắn làm sư phụ!?

Ngay lúc này…

Vòng tròn Vu Thuật đột nhiên tăng vọt!

Vu thuật màu tím nhạt bao trùm cả bến cảng, giống như một chiếc chén lớn hơi mờ nhạt úp xuống.

Đại trận đã hoàn tất.

Ánh sáng, tầm nhìn và nguyên khí của vu thuật đã ảnh hưởng đến phán đoán, ý thức, thậm chí là không ngừng cắt giảm tu vi của mục tiêu!

Toàn bộ thế giới như tối sầm lại!

“Đi!”

Sắc mặt của Đinh Phồn Thu thay đổi.

Trước khi Vu Thuật chưa ăn sâu vào bát kỳ kinh mạch, phủ kín khí hải đan điền hắn nhất định phải rời khỏi chỗ này.

Quay đầu nhìn lại, ba tên đệ tử của hắn đã đổ mồ hôi đầy đầu.

Chỉ có mình hắn là Nguyên Thần Kiếp Cảnh, hơn nữa còn không thể mang theo ai đột phá Vu Thuật!

Hắn lại nhìn về phía Lục Châu___

“Lão cư sĩ, bản tọa mặc kệ ngươi là cao nhân phương nào, trước mắt ngươi nhất định phải hợp tác với ta mới có thể rời khỏi chỗ này! Đại trận của vu thuật không bao lâu nữa sẽ trói buộc cả ngươi và ta.” Đinh Phồn Thu nói.

Lục Châu lắc đầu.

Tu vi hiện tại của hắn chỉ là Phạn Hải Cảnh bát mạch, còn không phải một cường giả bát mạch chân chính.

Pháp thân càng chỉ có Tứ Tượng Tung Hoành, dùng ra thì chỉ to hơn con khỉ một ít. Không làm được gì cuộc chiến này cả.

Có trói buộc tu vi hay không thì cũng như nhau.

Lục Châu lạnh nhạt vuốt râu: “…Ngươi không có tư cách này.”

Đinh Phồn Thu nghe vậy ngạo nghễ nói: “Nếu không phải vừa rồi bản tọa thi triển Bách Kiếp Động Minh, chỉ sợ lúc này ngươi đã thành vong hồn rồi!”

“Người trong cung bày đại trận này, còn thủ ở đây, đến giờ đại trận cũng đã mở ra, nếu ngươi không đi thì phải ở lại, giờ đây chỉ có mình bản tọa là có thể chạy thoát.”

“Nha đầu kia, bản tọa cho ngươi một có hội cuối cùng, đi theo bản tọa!”

Hắn nhìn Tiểu Diên Nhi đang hoa mắt chóng mặt.

“Cút.” Tiểu Diên Nhi bực mình.

Mặt mũi của Đinh Phồn Thu tràn đầy tiếc nuối mà nói: “Đã như vậy, bản tọa đi đây, các ngươi tự lo cho mình đi!”

Hắn bỗng nhiên di chuyển, cả người bộc phát ra cương khí.

Vu thuật đã bắt đầu xâm lấn kinh mạch!

Nếu không đi vậy cũng không còn cơ hội nữa.

Vừa rồi hắn còn định dẫn ba tên đồ đệ theo.

Nhưng bây giờ, không cần thiết!

Không kịp!

Tu vi Nguyên Thần Kiếp Cảnh của Đinh Phồn Thu hiện ra hoàn toàn, cả người ngạo nghễ đứng trong không trung, muốn mạnh mẽ đột phá xiềng xích của Đại Trận Vu Thuật.

Bầu trời được bao quanh bởi luồng khí màu tím, giống như độc tố, ngăn chặn tầm nhìn.

“Sư phụ, đừng bỏ con!”

“Sư phụ...!”

Ba tên để tử của Đinh Phồn Thu thấy hắn chuẩn bị xông ra khỏi đại trận của vu thuật thì gào thét.

Bọn hắn chỉ có tu vi Thần Đình Cảnh, tu vi lại giảm mạnh, càng không có khả năng thoát khỏi đại trận này.

Ba người cộng lại chỉ bằng sức của một mình Tiểu Diên Nhi.

Tiểu Diên Nhi bị ảnh hướng rất nhỏ, Thái Thanh Ngọc Giản so với những công pháp phổ thông thì mạnh hơn nhiều.

Lục Châu liếc mắt nhìn hai bên, không ai tới gần.

Hắn ngẩng đầu lên thấy Đinh Phồn Thu đang cố gắng bay lên cao.

Thông qua tầm nhìn mơ hồ, cơ thể của Đinh Phồn Thu lại bùng phát cương khí ra.

Lục Châu lắc đầu: “Đáng tiếc… Không làm được.”

Thi triển Bách Kiếp Động Minh pháp thân may ra còn có cơ hội.

Không thi triển thì còn lâu!

Cấp bậc của đại trận này, cũng không phải đại trận bình thường. Ban đầu khi bắt Diệp Thiên Tâm ở gần Thanh Dương Sơn, bày ra đại trận, không so được với Đại Trận Vu Thuật này, chỉ là Nguyên Thần Kiếp Cảnh mà còn không chịu mở pháp thân ra, còn muốn thoát khỏi chỗ này, đúng là mơ tưởng!

Sao mà dám khinh thường trận pháp này như vậy!

Đột nhiên___

Hưu!

Ở phương xa.

Một năng lượng khác hoàn toàn với màu sắc của vu thuật đột nhiên bay tới.

Một mũi tên, mang theo cương khí mạnh mẽ, phá trời mà đến.

Bởi vì tốc độ quá nhanh, ma sát với không khí còn tạo ra tia lửa!

Mũi tên kia giống như một ngôi sao xuyên qua khu vực mờ ảo của Đại Trận Vu Thuật, trúng Đinh Phồn Thu!

Đinh Phồn Thu trở tay không kịp, nhanh chóng hạ xuống!

Mũi tên kia đâm xuyên cương khí hộ thể của hắn, giống như một quả bóng nổ tung toàn bộ nguyên khí đều được giải phóng, mang theo khí thế dời núi lấp biển mà càn quét mọi thứ.

Giống như một gợn sóng trên mặt biển!

Hùng vĩ chói mắt!

Phốc!

Đinh Phồn Thu ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu tươi.

Ầm!

Hắn ngã xuống đập vỡ một tòa nhà, ngay khi cương khí va đập vào tòa nhà thì cũng tiêu tán mất.

Là một cao thủ dùng cung!

Còn là tiễn thủ Nguyên Thần Kiếp Cảnh!

Cao thủ xuất hiện!

Cũng chỉ có tiễn thu Nguyên Thần Kiếp Cảnh mới có thể bắn trúng Đinh Phồn Thu ở cự ly xa như vậy!

Hắn nhất định có một kỹ năng bắn cung cực kỳ phi phàm.

Người này là ai đây?

Thiên hạ Đại Viêm này, có thể bắn ra một chiêu kinh người như vậy, nhẹ nhõm xuyên qua cao thủ ngũ diệp, cũng chỉ có thể là người mạnh nhất trong tam đại thần xạ thủ của Thần Đô!

Sự chú ý của mọi người đều bị mũi tên này thu hút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK