"Ma?" Hai tay Đoan Mộc Sinh rời khỏi Bá Vương Thương, có chút khó tin nhìn cổ tay mình. Hai con rồng nhỏ màu tím kia, giống như là vết bớt, ẩn chứa một loại ma lực không cách nào nói rõ, chỉ cần thoáng điều động nguyên khí, hai con rồng tím kia sẽ mơ hồ phát sáng, cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể lao ra. Lục Ngô cúi đầu, thở ra một hơi, nói: "Ta... dùng tinh khí, dung hợp chúng nó... huyết mạch của ngài, đã thức tỉnh..." "Chúng nó?" Đoan Mộc Sinh không hiểu ra sao. Lưỡi của Lục Ngô
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.