Tốc độ nói chuyện của Triệu Dục rất nhanh, gần như không cần nghĩ ngợi, đối với hắc vụ kia có bản năng sợ hãi. Lúc nói chuyện còn không quên nhìn chăm chú tình huống trong rừng cây. Lục Ngô ngồi ở phía sau, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm phương hướng hắc vụ xuất hiện, đợi sau khi hắc vụ biến mất, cự trảo của nó đặt về phía trước, ngăn cản Triệu Dục. Triệu Dục: "..." Bầu không khí có chút xấu hổ. Triệu Dục hai tay khép lại, khẩn cầu. "Có chuyện gì từ từ nói, ngàn vạn lần đừng động
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.