Lục Châu khống chế Bạch Trạch lướt qua lầu các. Thoáng dừng lại… quan sát xuống dưới. Có một người nằm trên mặt đất, giơ cánh tay chỉ lên trời, cánh tay nhuốm máu. Trong miệng lẩm bẩm: "Giáo chủ... Ngài không sao là tốt rồi..." Lục Châu không có thời gian để ý đến người này, hướng về phía trước lướt đi. Không biết Tư Vô Nhai làm cách nào mà khiến cho nhiều người một lòng một dạ đối với hắn như vậy. Xa xa trên bầu trời, một con phi điểu truyền tin xinh xắn bay tới, đậu trên ngón tay người kia,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.