Lữ Tư cung kính lui hai bước, đứng dậy vẫy tay với đám người Hắc Tháp, đám người Hắc Tháp đồng loạt cung kính lui về phía sau. Lữ Tư nhìn thoáng qua nước biển đỏ sẫm dần nhạt đi, khẽ lắc đầu, than nhẹ một tiếng, thở dài một lần nữa, lúc này mới đạp không rời đi. Đám người Hắc Tháp theo sát phía sau, hướng phương hướng khác bay đi. Đợi xác nhận Lục Châu không nhìn thấy, Lữ Tư giơ tay nói: "Dừng." "Lữ trưởng lão, chẳng lẽ chúng ta thật sự cứ đi như vậy?" "Thú tai tất có hung
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.