Một chưởng này nhanh như tia chớp. Cũng chẳng có người nào dám đi ngăn cản một chiêu của Cửu Diệp cường giả tấn công. Vào giờ khắc này, tất cả mọi người cho rằng, Vu Chính Hải toang rồi. Vu Chính Hải nhìn Lục Châu lăng không nhào tới. Tinh thần hoảng hốt. Một chưởng này, có chút mùi vị của sư phụ. Thôi vậy… Xem như kết thúc. Vu Chính Hải nhắm hai mắt lại. Vào giờ khắc này, hắn cảm thấy vô cùng thoải mái. Hết thảy cuối cùng cũng thành quá khứ. Sống không mang đến, chết không mang đi, sao phải chấp nhất, sao phải khổ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.