“Xứng cái rắm!”
Tính tình của Đoan Mộc Sinh một khi dây đến nóng nảy, đúng là khiến người khác phải mở rộng tầm mắt.
Ngay cả Lục Châu cũng không nghĩ tới, một người bình thường ở trước mặt hắn luôn trầm mặc như Đoan Mộc Sinh, lại có bộ dạng như vậy.
Liều lĩnh!
Hắt dứt khoát lợi dụng nguyên khí rót vào xiềng xích, vừa tiến tới vừa vung.
Múa đến uy vũ mạnh mẽ.
Cũng may là không gian đủ lớn, nếu không chỉ cần dựa vào lực lượng của một mình hắn, thì mười tòa Ma Thiên Các cũng không đủ cho hắn phá.
Phanh phanh phanh!
Lại lần nữa kịch liệt chiến đấu với Tả Tâm Thiền.
Cương khí tung hoành, nhìn mà khiến lòng người khuấy động.
Cũng nhìn ra được cảnh giới chênh lệch, Tả Tâm Thiền muốn dùng Đoan Mộc Sinh để thể hiện sức mạnh của chính mình.
Lục Châu ngồi quan sát không có ý định ngăn cản, cũng không có ý định hô ngừng.
Thứ nhất từ khía cạnh này có thể tìm hiểu được một chút về thực lực cùng tu vi của đồ đệ nhà mình, mặt khác cũng nhìn được thực lực vị tông chủ của Ma Sát Tông này.
Tuy nói Lục Châu nhiều lần đánh lui cao thủ chính đạo, thể hiện ra thực lực cường đại thống trị. Nhưng chính đạo trong thiên hạ từ đầu đến cuối đều kiên trì cho rằng, một ngày nào đó, Cơ Thiên đạo sẽ già đi, cho dù là tu hành giả mạnh cỡ nào đi nữa không có đủ thế lực cũng uổng công.
Trong giới tu hành từ trước đến nay, chưa ai có thể đột phá được hạn chế này!
Ma Sát Tông cũng là một môn phái có dã tâm bừng bừng trong giới tu hành ma đạo.
Chỉ một lòng dựa vào việc cắn nuốt các môn phái khác để bành trướng thế lực.
Nói tới đây, ở trong bóng tối, Ma Sát Tông cũng va chạm với cả U Minh giáo.
Hai bên đều kiêng kị thực lực của đối phương, chưa có phát sinh xung đột tới quy mô lớn.
Vây quét nữ tu Diễn Nguyệt Cung cũng chỉ là cái cớ.
Tìm đến Kim Đình Sơn mới là thật, muốn liên minh cũng là thật, hiển thị thực lực càng là thật.
Chỉ là không nghĩ tới…
Lục Châu cần sao?
Hắn xứng sao?
Thiên hạ lớn như vậy, nhiều thế lực như vậy, muốn mượn sức Kim Đình Sơn đâu chỉ có Ma Sát Tông?
Nói về địa vị hay tư cách hay thế lực lớn nhỏ, Ma Sát Tông còn không lên được phía trên.
Chỉ dựa vào cái danh hiệu thứ ba Hắc bảng…
Không khỏi quá buồn cười…
Cho nên, Lục Châu không có ngăn cản các đồ đệ tức giận.
Chốc lát sau.
Cảnh giới chênh lệch càng ngày càng rõ ràng.
Chỉ dùng mấy chiêu đã đánh lui được Đoan Mộc Sinh, lùi đến bên cạnh Phan Trọng.
Ầm!
Phan Trọng đứng gần cũng bị liên lụy mà lui lại mấy bước, hai tay run lên!
“Tam tiên sinh, đừng lên nữa!” Phan Trọng khuyên nhủ.
Cảnh giới chênh lệch không phải chuyện chịu đòn là có thể bù đắp, Đoan Mộc Sinh cũng ý thức được điều này.
Minh Thế Nhân lại lần nữa nhảy vào giữa sân.
Trận chiến của Nguyên Thần kiếp cảnh vẫn còn có nhiều thứ đáng xem.
Trừ việc muốn khống chế không phá hư mọi thứ trong phạm vi lớn, còn muốn trăm phương ngàn kế đánh bại đối thủ.
Quanh năm sống dưới sự tra tấn của Cơ Thiên Đạo, Minh Thế Nhân giống như Đoan Mộc Sinh đều bỏ xa đối thủ ở cùng cảnh giới.
Đáng tiếc là……. Đối thủ lại là Tứ Diệp Kim Liên Nguyên Thần kiếp cảnh.
Tả Tâm Thiền quên hết tất cả, chiến đấu khiến hắn đắc ý quên mình.
Dưới sự gia trì của Tứ Diệp pháp thân, Tả Tâm Thiền trầm giọng nói: “Minh Tâm Kiến Tính!”
Hai tay trùng điệp đứng ở trên khí hải đan điền, trong lòng sáng rộng rãi!
Chiêu này cũng gọi là Kết Định Ấn….
Là một trong những chiêu mạnh nhất của Thiền tông, danh xưng là cương phong như thủy triều, bát phong thổi bất động.
Quả nhiên
Kết Định Ấn một khi ra
Tả Tâm Thiền vững như bàn thạch, cương phong xung quanh toàn bộ bị Kết Định ấn ngăn chặn, còn tăng thêm áp chế pháp thân… ở Nguyên Thần kiếp cảnh sơ kỳ, Minh Thế Nhân cuối cùng không địch lại mà bay ngược ra ngoài.
“Sư huynh!”
Mặt mũi Tiểu Diên Nhi tràn đầy lo lắng.
Chu Kỷ Phong cùng Phan Trọng cũng thấy kinh hồn tán đảm…
Nhị tông chủ Ma Sát Tông Tả Tâm Thiền lại có tu vi như vậy sao!
Khó trách trong ba năm liền Ma Sát Tông cũng trở thành tông phái đáng sợ trong ma đạo.
Chiến đấu kết thúc.
Nhưng Tả Tâm Thiền lại không thu hồi pháp thân Tứ Diệp Kim Liên màu đen của hắn.
Cũng không có thu hồi kết định pháp ấn “Minh Tâm Kiến Tính.”
Hắn rất hài lòng với kết quả chiến đấu này.
Hắn ngước mắt lên nhìn, nhắc lại: “Trận chiến đấu này, ba vị tiên sinh có hài lòng hay không?”
“…”
Bên trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh.
Không có ai trả lời!
Tiểu Diên Nhi không phục nói: “Nguyên thần kiếp cảnh Tứ Diệp pháp thân, ngươi cũng dám khoe khoang sao?”
Tả Tâm Thiền nói ra:
“Tam tiên sinh và Tứ tiên sinh không phải tu hành giả bình thường, Tả mỗ sử dụng Kết Định Ấn hoàn toàn do bất đắc dĩ… một chiêu này rõ ràng là lấy lớn hiếp nhỏ, mong các vị tha thứ.”
Da mặt dày đến thế này, đúng là không ai bằng.
“Nếu như đại sư huynh nhị sư huynh có ở đây… đừng nói ngươi là Tứ Diệp Kim Liên, cho dù ngươi có là lục diệp cũng phải nằm bò.” Tiểu Diên Nhi nói ra.
Nhưng mà lúc này.
Lục Châu rốt cuộc lựa chọn mở miệng, thanh âm tang thương không mất lực lượng:
“Tả Tâm Thiền.”
Ba chữ này hấp dẫn sức chú ý của toàn bộ mọi người.
“Kết Định Ấn sử dụng cũng không tệ.”
“Đa tạ Cơ lão tiền bối khích lệ… nếu có thể, Tả mỗ muốn thỉnh giáo Cơ lão tiền bối hai chiêu.”
“……”
Cái này…
Đoan Mộc Sinh, Minh Thế Nhân, Tiểu Diên Nhi cùng với Chu Kỷ Phong và Phan Trọng đều tỏ ra kinh ngạc.
Ngay cả bốn thuộc hạ phía sau Tả Tâm Thiền cũng hơi giật mình.
Cái này hình như, không có trong kế hoạch, cho dù là tối đỉnh của Nguyên Thần kiếp cảnh, thấp diệp hoặc là bát diệp kim liên pháp thân, cũng không dám đưa ra yêu cầu như vậy!
Nhị thủ toạ làm ra hành động này là có ý gì?
Chiến thắng Đoan Mộc Sinh, Minh Thế Nhân là đủ, vì sao còn làm thêm hành động này nữa?
Ánh mắt của Lục Châu lạnh nhạt, biểu lộ mười phần bình tĩnh.
Không bởi vì câu nói này của hắn mà có bất kỳ cảm xúc nào ngoài ý muốn.
Giữa sân, Kết Định Ấn chiếu lấp lánh giống như là mực nước.
Pháp thân màu đen, là duy trì hình tượng hư ảnh của hắn, cũng để lộ lực lượng cường đại của hắn.
Như là đang chờ đợi Lục Châu nghênh chiến.
Tả Tâm Thiền lên giọng, nhắc lại: “Cơ lão tiền bối cứ yên tâm, chiêu Kết Định Ấn này của Tả mỗ, có thể ngăn cản đại thần thông, trong vòng mười chiêu, nếu đánh bại ta, Tả mỗ tùy các vị xử trí.”
Lời này nói ra có chút kiêu ngạo cùng tự hào.
Rốt cuộc...
Lục Châu chậm rãi đứng dậy, ánh mắt rơi vào trên người Tả Tâm Thiền.
“Ma Thiên Các tuy rằng không thể được như năm đó…”
Thanh âm hùng hậu lại dần vang lên.
“Nhưng cũng không phải nơi để đám chuột nhắt như các ngươi lại đây càn rỡ.”
Lục Châu cong cánh tay về phía trước, năm ngón tay tự nhiên duỗi ra hướng lòng bàn tay ra ngoài.
Thẻ đạo cụ Một Kích Chí Mạng trong lòng bàn tay hình thành một lốc xoáy cỡ nhỏ… vòng xoáy xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ.
Tiếp theo vòng xoáy biến lớn.
Tách ra quang mang chói mắt.
Quang mang đạt đến thời điểm bão hòa là lúc Lục Châu phất nhẹ tay áo.
Một loại thủ chưởng ấn cực lớn bay về phía Tả Tâm Thiền.
Cực giống dáng vẻ của Phật Tổ thủ ấn hướng về phía trước.
“Đại Vô Uy Ấn?” Tả Tâm Thiền thất thanh nói.
So với Đại Vô Uy Ấn, Kết Định Ấn của hắn nhỏ bé vô cùng.
Bốn thuộc hạ đồng thanh nói: “Nhị thủ tọa..!”
Đại thủ ấn của Như Lai Phật Tổ ngăn chặn ngộ không như thế nào? Đại Vô Uy Ấn chính là như thế!
Ông__
Hô hấp giữa chừng, Đại Vô Uy Ấn cắn nuốt Kết Định Ấn.
Tả Tâm Thiền trừng to mắt, nâng lên hai tay, bốc lên ngàn vạn Kết Định Ấn! Lực lượng của Tứ Diệp Kim Liên pháp thân cũng bành chướng đến cực hạn.
Nhưng mà…
Đại Vô Uy Ấn lại không bị cản trở!
Từng cái một cắn nuốt đám quang ấn nhỏ bé kia!
Oanh!
Đại Vô Uy Ấn cực lớn kia đánh vào ngực Tả Tâm thiền! Nói đúng ra toàn bộ cơ thể hắn đều đập vào trong lòng bàn tay.
Ầm!
Trong trạng thái va chạm mạnh này, Tả Tâm Thiền bay về phía sau, thẳng đến bên ngoài viện Thiên Ma Các.
Mọi người đều kinh ngạc, con mụ này mạnh vậy sao!
Ma đầu tổ sư gia tự mình ra tay, vậy mà còn có thể chống đỡ được?!
Tả Tâm Thiền bị đánh bay ra, lộn nhào trên không một cái, nhanh chóng rơi xuống!
Oanh một tiếng, hai chân giẫm đất!
Đá xanh văng ra khắp nơi!
Tả Tâm Thiền vững vàng đứng trên mặt đất, thẳng tắp đứng thẳng… trong mắt hiện lên sự sợ hãi vô tận …