“Ta cũng cảm thấy hắn có vấn đề.” Tiểu Diên Nhi không tin tưởng nói. Lục Châu dừng lại, không tiến về phía trước nữa mà nói: “Làm sao ngươi biết?” Minh Thế Nhân khom người hướng về phía Lục Châu, lại đi về phía Ngụy Trác Ngôn. “Ngụy Trác Ngôn, ngươi thật to gan.” Minh Thế Nhân nói. Ngụy Trác Ngôn nghi ngờ nói, “Ý của Tứ tiên sinh là gì, ta nghe không hiểu.” “Hừ…Đừng có giả bộ. Tâm cơ của ngươi thế nào ta biết rõ… Không, tâm cơ của ngươi quá tầm thường.” Minh Thế Nhân lắc đầu. “Đường đường là thống
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.