Vu Vu chớp chớp mắt, chẳng những không cảm thấy hắn đáng sợ mà ngược lại còn có chút đáng yêu, thiếu chút nữa nhịn không được mà cười thành tiếng. "Đại ca ca, mấy đêm nay huynh đi đâu? Bị hung điểu bắt sao? Huynh có bị thương không? Ta chữa trị cho huynh, thuật trị liệu của ta không tệ đâu..." Vu Vu giơ bàn tay lên, trong lòng bàn tay hiện ra hồng quang nhàn nhạt, ôn hòa và mạnh mẽ. Ngu Thượng Nhung: "....." Thấy hắn không để ý tới mình, Vu Vu có chút thất vọng nói: "Sao
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.