Không lâu sau. Chiêu Nguyệt cùng với Tư Vô Nhai một lần nữa đi tới Đông Các. Trạng thái tinh thần của Tư Vô Nhai rõ ràng tốt hơn mấy ngày trước rất nhiều. Hắn cẩn thận đẩy cửa vào... Chiêu Nguyệt thì đứng chờ ở bên ngoài. Tiến vào trong phòng, Tư Vô Nhai nhìn thấy sư phụ đang ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, mắt nhắm hờ. "Sư phụ." Lục Châu chậm rãi mở mắt, ánh mắt dừng ở trên người Tư Vô Nhai. "Ngồi đi." "Đồ nhi không dám." "Nói đi." Lục Châu nhìn Tư Vô Nhai. Tư Vô Nhai gật đầu. "Mấy ngày nay, đồ nhi ở
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.