Trong miệng Trương Hi Minh phun ra càng nhiều máu, mắt thấy không còn sống được lâu. Nhưng trên mặt của hắn lại nở nụ cười, một nụ cười như là kẻ chiến thắng, nước mưa tí tách rơi, đều đánh vào trên mặt của hắn, rửa sạch máu tươi, nhưng bùn đất bắn tung tóe không ngừng làm tầm mắt của hắn trở nên mơ hồ không rõ. Bùn đất khiến mắt hắn khó chịu, đôi mắt vốn đã đỏ ngầu như máu, nay lại càng thêm đáng sợ. "Trương gia oan uổng... phụ thân ta không phải tham quan, phụ thân
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.