Phan Ly Thiên không mở mắt, mơ mơ màng màng nói: "Lão hủ bây giờ ngủ rất an ổn..." "Vậy sao?" Lục Châu phất tay. Tiểu Diên Nhi hiểu ý, cử động nắm đấm và gân cốt, ngẩng đầu nói: "Sư phụ, trước kia người nói không nên khi dễ người già yếu bệnh tật, đồ nhi đánh hắn có thích hợp không?" "Vi sư có nói qua lời này?" Lục Châu nghi hoặc hỏi. "Không có, là đồ nhi nhớ lầm." Răng rắc, răng rắc... Âm thanh hoạt động của khớp xương vang lên. Phan Ly Thiên giật mình một cái, mở to mắt, xê dịch về
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.