"Việc này không cần bàn lại, đừng làm lão phu thất vọng." Hai mắt Lục Châu nhìn thẳng vào Minh Thế Nhân. Trong lòng của hắn đột nhiên run rẩy. Minh Thế Nhân ôm cái rương, ủy khuất nói: "Đồ nhi, tuân mệnh." "Giải tán." "Vâng." Lục Châu lúc này nhìn thoáng qua hệ thống trên bảng, tiến trình mở rương cũng đã xuất hiện trên thanh tác vụ. Đương nhiên, Lục Châu tin tưởng ngoại trừ Minh Thế Nhân thì không còn người nào thích hợp. Chỉ có hắn mới có thể tiến hành mọi việc thuận lợi, nếu là người khác, chỉ sợ đều không
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.