Lục Châu thở dài một tiếng có chút cảm khái nói: "Đồ nhi lão phu cả đời mệnh khổ, đã mấy lần ở bên bờ vực cái chết. Nếu không phải cơ duyên gây nên, chỉ sợ đã sớm không còn ở nhân gian. Hắn mọi thứ không tệ, duy chỉ có tự phụ một chút." Bạch Đế gật đầu, thấu hiểu rất rõ. Trong lòng Giang Ái Kiếm thầm nghĩ, lão nhân gia ngài ngày thường thích chèn ép đồ đệ, phê bình chỉ trích, sau lưng lại thích khen như vậy. Bạch Đế nói ra: "Có lẽ mạng hắn không nên tuyệt,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.