Mục lục
Đồ Đệ Của Ta Đều Là Đại Phản Phái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy vậy Lục Châu cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Hoa Vô Đạo vận dụng bát quái vào Lục Hợp Ấn.

Mà cho dù chiêu này của hắn có uy lực cỡ nào đi chẳng nữa, thì cái tinh thần can đảm muốn thử sức này của hắn cũng khiến người khác phải than thở. Nhưng mà hắn đã dám đến Ma Thiên Các thì sao lại chưa thử qua uy lực của Lục Hợp Ấn này được chứ?

Thiên Quyến Hữu Quyết là chiêu mạnh nhất của Thiên Nhất Quyết cộng thêm Bách Kiếp Động Minh và vũ khí Thiên giai.

Cho nên, mọi người vô cùng tin tưởng với chiêu này của Đoan Mộc Sinh.

Thương ảnh không đếm hết hội tụ vào một chỗ, làm điểm để phá, đập vào bên trên Lục Hợp Ấn.

Lục Hợp Ấn hình bát quái, cương khí quỷ dị thể hiện năng lực phòng hộ ra bên ngoài.

Khi cương khí va chạm, xuất hiện một loạt gợn sóng Đạo Nguyên, lan ra bên ngoài Ma Thiên Các.

“Lục Hợp Ấn thật mạnh… Tam tiên sinh mở ra đại chiêu cũng không rung chuyển được.”

“Hoa Vô Đạo này đúng là có bản lĩnh.”

Phan Trọng xuất thân từ Tịnh Minh Đạo, nói cho cùng thì cũng cùng một bản chất với Vân Tông, hiểu rất rõ các loại đạo ấn, Lục Hợp Ấn hắn cũng biết. Chỉ là không nghĩ đến, sẽ có người dùng hai mươi năm chỉ để luyện một chiêu này?

Hoa Vô Đạo cũng đã làm đúng với quy định đã đặt ra, để Ma Thiên Các tấn công. Nếu thật sự đánh nhau đến nối ngươi chết ta sống. Hoa Vô Đạo chưa chắc có thể liều như Đoan Mộc Sinh.

“Còn chưa xong đâu!” Đoan Mộc Sinh đột nhiên hét lớn.

Khi Bá Vương Thương bị Lục Hợp Ấn bắn ra, lại nâng lên lần nữa, xoay tròn trên không.

Thương cũng giống như kiếm, uy lúc mạnh nhất là đâm, mà không phải chém.

Một màn khiến người khác sợ hãi xuất hiện.

Trên đầu của Bá Vương Thương bị một luồng cương khí hùng hồn bao vây lấy, xoay tròn tiến công.

Hoa Vô Đạo trầm giọng nói: “Còn chưa đủ!”

Sáu cái chữ triện kia lớn lên, gom vào cùng một chỗ, đồng thời bát quái đồ cũng được nâng lên cao, dung hợp với sáu cái chữ triện lớn kia.

Hiển nhiên…

Hắn đã sớm nghĩ tới chuyện một chiêu này của hắn sẽ bị người khác dùng cách đánh liên tục vào một chỗ để phá.

Ông…

Khi Bá Vương Thương chạm vào Lục Hợp Ấn, một âm thanh vù vù vang lên.

Mọi người nhíu mày.

Khi vừa va chạm, nguyên khí hỗn loạn, xen lẫn thanh âm vào, ngược lại lại trở thành một loại xung kích quỷ dị. Một loại âm công vô cùng hỗn hợp.

Mọi người vội điều động nguyên khí chống lại sóng âm quỷ dị này.

Chỉ có một mình Lục Châu là bình tĩnh, trong lòng yên lặng.

Thậm chí còn thoải mái mà quan sát cuộc chiến.

Giống như không chịu sự ảnh hưởng của sóng âm.

Ầm!

Xung kích phát ra sóng âm quỷ dị chỉ kéo dài chừng mấy giây sau đó biến mất.

Một chiêu này của bá Vương Thương vậy mà lại bị Lục Hợp Ấn tản ra.

Hoa Vô Đạo lảo đảo lui lại, vòng sáng dưới chân tiêu tán.

Đồng dạng…

Đoan Mộc Sinh cũng nhân ra được là có một năng lượng bắn ngược lại, cho nên lộn nhào về phía sau, lui về ba bước mới miễn cưỡng đứng vững được. Khó tin mà nhìn Hoa Vô Đạo.

Theo quy tắc, Đoan Mộc Sinh đã rơi vào thế hạ phong.

Nhưng mà.

Hoa Vô Đạo còn kinh ngạc hơn cả Đoan Mộc Sinh.

Hắn còn cho rằng chiêu này của hắn không ai có thể phá được.

Trước khi đến Ma Thiên Các, hắn còn tìm không ít cao thủ Nguyên Thần Kiếp Cảnh để thử. Không một ai có thể thành công.

Không nghĩ tới sẽ bị Đoan Mộc Sinh đẩy lùi.

Nếu lại mạnh hơn một tí… Một chiêu kia nói không chừng sẽ đánh tan Lục Hợp Ấn.

Hoa Vô Đạo khen ngợi từ tận đáy lòng: “Các hạ rất mạnh.”

Đoan Mộc Sinh không có tâm trạng nghe đối thủ khen mình, mà đem Bá Vương Thương quét ngang: “Thêm ba chiêu đi!”

“…”

Đoan Mộc Sinh thuộc loại càng đánh càng hăng máu.

Hoa Vô Đạo lại chắp tay nói: “Ta thừa nhận, ngươi rất mạnh. Nhưng ba chiêu đã kết thúc. Dựa theo ước định… Tiếp theo Các chủ phải xuất chiêu.”

Mọi người đều nhìn về phía Lục Châu.

Dù sao hắn cũng là người đã đưa ra ước định.

Đoan Mộc Sinh lắc đầu nói: “Vừa rồi ta chưa dốc hết toàn lực, thêm một chiêu đi, ta có thể phá được Lục Hợp Ấn của ngươi!”

Hoa Vô Đạo lại hững hờ nhìn Đoan Mộc Sinh mà nói:

“Nếu như không phải ta chủ quan, chỉ sợ các hạ còn không đẩy lui được ta. Chiêu Lục Hợp Ấn này ta chỉ mới dùng năm phần mà thôi.”

Mọi người đều kinh ngạc.

 Không biết còn tưởng là hắn nói xạo, cố ý mỉa mai Đoan Mộc Sinh.

Mặc kệ là nói gì, đều cảm thấy hơi phách lối.

“Năm phần? Lục Hợp Ấn có thể chống đỡ lại đại chiêu của Tam tiên sinh, mà mới chỉ dùng có năm phần công lực thôi sao!” Phan Tọng kinh ngạc.

“Chưa bao giờ thấy một đạo ấn phòng ngự lợi hại như vậy.”

Ánh mắt của Hoa Vô Đạo từ đầu đến cuối đều nhìn Lục Châu.

Hắn đang chờ Lục Châu đáp lại.

Rốt cục…

Lục Châu chậm rãi đi xuống bậc thang.

“Đây là Lục Hợp Ấn mà ngươi khổ tu suốt hai mươi năm?”

“Không sai.”

“Nếu như bản toa ra tay… Có thể ngươi sẽ chết.”Lục Châu lạnh nhạt nói.

Hoa Vô Đạo khẽ giật mình.

Sau khi thi triển Lục Hợp Ấn cường đại mà Lục Châu vẫn nói như vậy được, lực lượng của hắn rất mạnh đúng không?

Mạng sống đúng là rất đáng để trân trọng.

Thật sự coi sống chết không ra gì chẳng có bao nhiêu người.

Yên lặng một lát Hoa Vô Đạo lại chắp tay nói: “Mời Các chủ chỉ giáo, nếu như không may mắn bỏ mạng… Hoa Vô Đạo ta xin nhận.”

“Rất tốt.”

Lục Châu tiếp tục bước đi, đến một nơi rất thoáng trong đại điện.

Đồng thời trong lòng bàn tay của hắn cũng xuất hiện một tấm thẻ đạo cụ…

Hoa Vô Đạo không cảm thấy được khí tức gì dao động trên người Lục Châu cả, cũng không có điều đông nguyên khí.

Nhưng hắn không chủ quan.

Hơi khom người, hơi nhấc tay.

Bát quái đồ dưới chân, xung quanh là các chữ triện Càn, Khôn, Sinh, Tử, Thủy, Hỏa lấp lóe kim quang, quay thành vòng tròn.

Khí thế so với lúc trước còn mạnh hơn.

Còn chưa kết thúc…

Trên hai lòng bàn tay của Hoa Vô Đạo còn xuất hiện hai chữ “Có” và “Không”.

Trọn vẹn thành tám chữ triện lấp lánh kim quang.

 Khi nguyên khí lay động, cương ấn cũng theo tám cái chữ lớn này mà quay tròn.

Không nghĩ tới được, ở trong tình hình của cuộc chiến phía trước, hắn còn ẩn dấu thực lực được!

Lục Hợp Ấn đột nhiên biến đổi thành Bát Hợp Ấn, còn thêm cả Bát Quái Đồ.

Hắn không có nói xạo! Vừa rồi đúng là hắn chỉ thi triển có năm phần công lực!

Ánh mắt của Hoa Vô Đạo cứ nhìn chằm chằm vào Lục Châu, làm ra một động tác mời!

“Mời!”

Tám chữ lớn lượn vòng trong không trung, chiếu lấp lánh vào đám người.

Ánh mắt của mọi người toàn bộ rơi vào trên người Các chủ.

Không biết ông ấy có thể đánh tan một chiêu này hay không.

Hoa Vô Đạo dù sao cũng không phải Tả Tâm Thiền, hắn mạnh hơn Tả Tâm Thiền nhiều.

Chỉ một chiêu này thôi, Lục Hợp Ấn của Hoa Vô Đạo, đã vượt qua Kết Định Ấn một trăm nghìn lần!

Cùng một chỗ, Lục Châu có thể phá giải chiêu này hay không?

Mọi người rửa mắt chờ mong.

Lục Châu nhấc tay phải lên.

Tấm thẻ màu lam nhạt vỡ vụn trong lòng bàn tay.

Lần này không có một vòng xoáy nào xuất hiện mà là một ký hiệu hình sấm sét.

Ngưng khí thành cương!

Sấm sét biến lớn, mang theo cương khí từ trời giáng xuống!

“Lôi Cương? Sao có thể như vậy được?” Chu Kỷ Phong và Phan Trọng nghẹn họng nhìn trân trối.

Đoan Mộc Sinh, Minh Thế Nhân và Tiểu Diên Nhi cũng bị chiêu xa lạ này làm cho kinh ngạc.

Đi theo sư phụ nhiều năm, chưa bao giờ thấy ông ấy dùng chiêu này!

Vậy mà còn là Lôi Cương!

Oanh!

Trước mắt mọi người, tia sét kia bao vây lấy Lục Hợp Ấn.

Tia lửa văng ra khắp nơi, sương mù tràn ngập!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK