Mục lục
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Tinh Trì quay người đi vào thư phòng.

Lạc Vũ Vi bất đắc dĩ, rửa hai cái bát xong thì cũng quay về phòng nghỉ.

Nhóc con đang ngủ rất ngoan trong chiếc cũi trẻ em.

Căn nhà họ đang sống là một biệt thự nổi tiếng ở Đế Đô: rộng rãi, trang trí tinh tế, môi trường xung quanh cũng tuyệt vời.

Giờ có con trai rồi, chồng lại chu đáo dịu dàng, không phải lo lắng chuyện tiền bạc, đến cả chỗ dựa phía sau cũng mạnh mẽ đến thế.

Mọi mối lo toan của cô, đến tay chồng là đều được giải quyết ổn thỏa.

Lạc Vũ Vi trước đây chưa từng nghĩ rằng sau khi kết hôn, cuộc sống của mình lại có thể hạnh phúc đến vậy.

Nghĩ đến đây, cô mỉm cười an tâm, chỉ cần cố gắng học tập và làm việc, tương lai chắc chắn sẽ có những điều tốt đẹp hơn đang chờ đón cô!

Lưu Tinh Trì bước vào thư phòng, đóng cửa lại, nhìn đồng hồ, khóe môi cong lên nụ cười rồi gọi điện cho Diệp Phồn.

Chuông đổ khá lâu mà không ai bắt máy.

Lưu Tinh Trì nhướng mày, tiếp tục gọi lại.

Lúc này bên kia, Diệp Phồn đang ôm Đường Cẩm vui vẻ ân ái, tiếng chuông điện thoại vang lên hết lần này đến lần khác khiến cả hai khó chịu. Đường Cẩm nhìn màn hình, là Lưu Tinh Trì bèn đẩy anh ra:

“Là Tiểu Ngũ gọi đấy, anh mau xem có chuyện gì gấp không?”

Diệp Phồn không vui, anh vừa hôn được có mấy cái mà thằng nhóc này lại phá rối?

Anh bực bội nghe máy, lập tức quát: “Tiểu tử thối, nếu cậu không có chuyện gì quan trọng, ngày mai tôi lột da cậu!”

Lưu Tinh Trì bật cười, giọng đầy gian xảo: “Tam ca, em là em trai ruột của anh mà, sao anh lại hung dữ thế chứ?”

Diệp Phồn: “…”

“Có chuyện gì thì nói mau!”

Lưu Tinh Trì nói: “Diêu Văn Tích lại tìm Vũ Vi gây chuyện. Hai năm nay ở Đế Đô không phát triển được gì, giờ sốt ruột muốn bám vào giới của tụi mình, muốn bọn em chống lưng cho. Người đàn bà này đúng là phiền phức, anh giúp em chút đi, tìm cách khiến bà ta khó chịu một chút, cho bà ta biết thế nào là uy lực của giới nhà giàu Đế Đô!”

Diệp Phồn im lặng một lúc lâu.

“Tam ca? Tam ca, anh còn đó không?”

“Chỉ vậy thôi à?” Giọng Diệp Phồn mang chút nghiến răng nghiến lợi.

Lưu Tinh Trì cười: “Ừm… đại khái vậy thôi. Người phụ nữ đó đúng là đáng ghét, nhưng cũng không cần ra tay quá nặng, dù sao tụi mình với Tần gia cũng không có thù oán gì, không cần làm quá.”

“Gần đây bà ta đang nhắm đến một khu đất, nhưng đối thủ lại được một người bên nhánh phụ Tịch gia chống lưng, bà ta đấu không lại, đang ăn quả đắng rồi!”

“Còn gì nữa không?”

Lưu Tinh Trì bắt đầu than thở: “Dạo này nhiều người gây chuyện với em lắm! Tam ca, em sắp không trụ nổi rồi. Anh nói xem, đại ca Đường với đại ca Lục bao giờ mới chịu quay về đây? Hai người đó đúng là vô lương tâm…”

“Tiểu tử thối!!” Diệp Phồn gầm lên.

“Nửa đêm nửa hôm cậu gọi tôi chỉ để tám chuyện?!”

“Không mà! Em chỉ là muốn nhờ tam ca giúp một tay… Em…”

Tút tút…

Điện thoại bị cúp máy.

Lưu Tinh Trì nhìn màn hình, cuối cùng nhịn không được bật cười ha ha!

Nhìn lại bàn làm việc, nghĩ đến đống công việc chưa xử lý, nhưng lần này, trong lòng cuối cùng cũng thấy thoải mái rồi!

...

Bên kia, Diệp Phồn cúp máy xong, Đường Cẩm hỏi: “Sao thế? Có chuyện gì à?”

Diệp Phồn tức giận đến mức tắt nguồn luôn cái điện thoại, vứt ra xa: “Không có gì, thằng nhóc đó thấy tôi rảnh rỗi quá nên không chịu nổi!”

Đường Cẩm: “…”

Diệp Phồn nhào qua, ôm cô vào lòng: “Mặc kệ nó. Mau sinh con gái cho anh!”

Đường Cẩm sững người: “Cái gì cơ?!”

Diệp Phồn kéo cô vào chăn: “Sinh con gái cho anh! Đại ca Lục có con gái rồi, vợ còn đang mang thai đứa thứ hai, anh cũng muốn! Anh muốn có công chúa!”

Đường Cẩm hoảng hốt hét lên: “Không được! Em bận chết đi được, lấy đâu ra thời gian sinh con?!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK