Trong cửa hàng ngập tràn sắc màu rực rỡ, nào là váy cưới kiểu truyền thống, kiểu công chúa, kiểu mộng mơ, rồi những bộ lộng lẫy, sang trọng và cá tính. Mỗi một chiếc váy đều khiến người ta hoa mắt, lóa mắt. Đối với các cô gái, nơi này chẳng khác nào thiên đường, một khi đã bước vào thì không nỡ rời đi, chỉ muốn gom hết về nhà mà ôm trong lòng ngắm mãi không thôi.
Ánh mắt của Cố Hy Nhiễm sáng rực khi nhìn thấy tất cả.
“Trời ơi tuyệt quá! Cuối cùng mình cũng được cưới nam thần của đời mình rồi! Lalala~”
Hồi nhỏ, Cố Hy Nhiễm từng có quãng đời vô cùng gian khổ, cuộc sống chẳng có chút ánh sáng nào. Cô luôn bị vùi trong những khóa huấn luyện tàn khốc, mệt mỏi đến mức từng nghĩ: “Chỉ cần còn sống được đã là may mắn lắm rồi.”
Mãi đến khi gặp Đường Dục, cô mới thật sự rung động.
Đường Dục mang đến cho cô cảm giác như ánh mặt trời: cao lớn, anh tuấn, chính trực, tựa như người đại diện cho công lý. Từ sâu trong thâm tâm, cô khát khao được giống như anh, được sống dưới ánh sáng.
Vào thời điểm đó, ước mơ lớn nhất của Cố Hy Nhiễm, chính là được gả cho Đường Dục.
Sau này, khi Đường Dục hi sinh, cuộc đời cô lại một lần nữa rơi xuống đáy vực. Nhưng điều đó chẳng làm phai nhạt tình cảm cô dành cho anh dù chỉ một chút. Cô vẫn quyết định giữ lại đứa con của anh, không oán trách, không than vãn, chấp nhận mọi gian khổ chỉ vì tình yêu này.
Bây giờ, những ngày tháng đau khổ đã qua. Cô có thân phận mới, hoàn toàn thoát khỏi bóng tối trong quá khứ, có thể đường hoàng đứng dưới ánh mặt trời, làm vợ của Đường Dục, điều đó khiến cô xúc động đến mức chỉ muốn bật khóc.
...
Cô nhân viên bán hàng bước đến chào hỏi, nhưng hai người chỉ nhẹ nhàng từ chối. Cố Vân Tịch thích tự tay lựa chọn, vừa chọn vừa trò chuyện với Cố Hy Nhiễm.
“Chị à, em thấy tên của chị hay thật đấy. Lúc anh rể nghe tên chị lần đầu, có bất ngờ không?”
Cố Hy Nhiễm, cái tên nghe dịu dàng, nhẹ nhàng, đầy nữ tính.
Nhưng nó lại hoàn toàn trái ngược với thân phận từng có của cô. Với môi trường lớn lên như vậy, sao tổ chức lại đặt cho cô cái tên mềm mại đến thế?
Cố Hy Nhiễm nghe vậy liền bật cười.
“Trước kia chị đâu phải tên Hy Nhiễm. Tên này là chị tự đặt đó, hay đúng không?”
Cô hơi nghiêng đầu, như đang nhớ lại chuyện cũ, trong mắt đầy sự thú vị.
“Hồi đó chị chỉ có một cái mật danh thôi, nghe cực kỳ thô lỗ. Đến khi gặp anh rể của em, chị hối hận ghê lắm! Ngày nào cũng lo lắng ảnh sẽ thấy tên mình thô thiển mà đánh giá xấu. Vậy là chị nghĩ mãi, rồi tự chọn cho mình cái tên nhẹ nhàng, dịu dàng này. Để có thể chính thức nói tên đó với ảnh, chị còn lặn lội đến tận Đế Đô đó nha!”
Cố Vân Tịch: “…”
Cô chỉ hỏi vu vơ, không ngờ lại có cả một câu chuyện thế này?
Dễ thương quá đi mất!
Cả hai chọn thêm vài món, rồi đưa cho người đi theo phụ xách đồ, sau đó lại tiếp tục ghé sang cửa hàng kế bên.
Đám người xung quanh chỉ đứng nhìn, kiểu gái đẹp "đỉnh của chóp" như thế này, thật sự không dễ gặp ngoài đời. Đặc biệt còn có Cố Vân Tịch ở đó, ai mà không tò mò cơ chứ?
Khi thấy họ chọn đồ cưới, ai cũng hiểu ngay: Cố Vân Tịch sắp kết hôn rồi!
Video lan truyền trên mạng ngay sau đó, dân mạng được phen “ăn cẩu lương no nê”.
“Hu hu hu! Ghen tị quá đi mất! Vân Tịch sắp lấy chồng thật rồi huhuhu!”
“Phải làm sao đây? Tự dưng lại muốn cưới chồng quáaaa!”
“Ủa chứ chị đã cưới bao nhiêu lần rồi?” Một người trêu.
“Chỉ cần Vân Tịch với anh vệ sĩ đẹp trai kia phát ‘cẩu lương’ một lần, tui lại muốn kết hôn thêm lần nữa!”
“Công nhận lý do này thuyết phục ghê!” Ai đó gật gù.
...
Bên này, hai cô gái chơi vui vẻ, còn trên mạng thì người người bình luận rôm rả, tin tức liên tục cập nhật, không ngừng hot trend.
Cho đến khi... Cố Băng Nhan nhìn thấy hình ảnh Cố Vân Tịch bên cạnh một người phụ nữ.
Bà ta trợn tròn mắt kinh ngạc không nói nên lời.
“Sao... sao lại là cô ta? Không phải cô ta đã chết rồi sao?!”
Người phụ nữ đó, năm xưa bị bà ta hành hạ đến thê thảm, từng hình ảnh một vẫn còn in sâu trong trí nhớ của bà ta.
Đứa con của người đó, đến giờ vẫn hoàn toàn không có tung tích. Cố Băng Nhan vẫn luôn thấy kỳ lạ, tại sao sau vụ việc ở Phong Thành, mọi thông tin về đứa trẻ đó lại bị xóa sạch?
Bây giờ đột nhiên nhìn thấy Cố Hy Nhiễm còn sống, sắc mặt bà ta lập tức thay đổi, cả người như sụp đổ.