Mục lục
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tình huống này khiến Cố Băng Nhan ngẩn người, hoang mang!

Bà ta và Dương Khang Minh vốn vẫn luôn liên lạc rất đều đặn, thế mà dạo gần đây, chuyện không gọi điện thoại được lại xảy ra liên tục, mà đây… đâu phải lần đầu!

Từ trước đến giờ, chuyện như vậy gần như chưa bao giờ xảy ra.

……

Sau khi Cố Vân Tịch và mọi người về nước, họ bắt tay ngay vào nghiên cứu đống tài liệu của Cố Băng Nhan. Ban đầu, Lục Hạo Đình và Đường Dục còn định dùng biện pháp riêng để ra tay với Dương gia, ai ngờ Gia Cát Nguyệt Hoa liếc nhìn hai cô em gái một cái, rồi… đổi ý.

“Cả hai chỉ cần ở bên cạnh các em ấy là được, mấy chuyện còn lại khỏi lo!”

Lục Hạo Đình: “…”

Đường Dục: “…”

Thấy hai người không nói gì, Gia Cát Nguyệt Hoa hờ hững nói tiếp: “Ban đầu anh còn định cho các cậu rèn luyện một phen, sau lại nghĩ… có bản lĩnh hay không cũng chẳng quan trọng, miễn sao em gái anh vui vẻ là được. Dù sao có anh ở đây, chẳng ai dám bắt nạt được tụi nó.”

“Cho nên chuyện Dương gia ấy hả… các cậu khỏi bận tâm. Hai đứa dỗ cho hai con nhóc kia vui là được, chứ mười cái Dương gia, anh cũng có thể tặng cho các cậu!”

Lục Hạo Đình: “…”

Đường Dục: “…”

Hai người họ cảm thấy… mình đang biến thành cái gì rồi đây?

Gia Cát Nguyệt Hoa thản nhiên kết luận: “Giờ Dương gia giao cho anh, chỉ một câu nói của anh thôi, cả đất nước này sẽ tự động đá họ ra ngoài!”

Lục Hạo Đình: “…”

Đường Dục: “…”

Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt, giọng nói nhàn nhạt của Gia Cát Nguyệt Hoa, Lục Hạo Đình khẽ nghiêng đầu nhìn Đường Dục: “Anh cả hình như… rất ghét chúng ta?”

Đường Dục nghiêng lại gần, hạ giọng nói nhỏ: “Cậu cướp mất em gái người ta, bảo sao anh ta không khó chịu? Để tôi nói cậu nghe, vị Đại hoàng tử này ở trong hoàng tộc Gia Cát đúng là vô địch thiên hạ, từ nhỏ đã được gọi là thiên tài, cả hoàng tộc coi anh ta như tổ tông mà cung phụng. Thế rồi bao năm mong ngóng em gái, cuối cùng tìm được thì phát hiện em gái đã bị người ta ‘nẫng’ mất… cậu bảo anh ta nhìn cậu sao thuận mắt được?”

“Nhịn chút đi! Dạo này đừng làm gì cả, chuyên tâm làm vệ sĩ kiêm bảo mẫu cho hai tiểu tổ tông nhà chúng ta đi, chiều chuộng cho tốt vào, còn hơn đi lo việc khác.”

“Chờ đại hoàng tử nhà người ta quay về rồi, ngày tháng của tụi mình mới yên ổn lại được!”

Lục Hạo Đình còn chưa kịp đáp lời, thì Tiểu Bát ở bên cạnh đã kéo một cái ghế lại, đảo ngược ghế lại rồi ngồi lên, hai tay khoanh lên thành ghế, mặt mũi vênh váo ngẩng lên nhìn Lục Hạo Đình đầy kiêu ngạo: “Nghe thấy chưa? Dỗ em gái tôi cho tốt vào! Này, em rể à, qua đây gọi một tiếng 'Bát ca' cái coi!”

Khóe miệng Lục Hạo Đình co giật dữ dội!

Tên nhóc phiền phức này, thật muốn… đập cho một trận!

Tiểu Bát nhướng mày, nở một nụ cười gian trá: “Muốn đánh tôi à?”

Lục Hạo Đình: “…”

Anh đột nhiên cảm thấy… có điềm chẳng lành.

Quả nhiên…

Tiểu Bát rầm một tiếng ném cái ghế xuống đất, rồi cả người ngã phịch ra, lăn lộn như bị đánh thật.

“Á á á em gái ơi, Lục Hạo Đình cái tên khốn khiếp này đánh anh… hu hu đau quá á á á…”

Lục Hạo Đình: “…”

Da đầu anh bắt đầu giật giật!

Ngay cả Đường Dục cũng trợn tròn mắt!

Bên này còn chưa kịp phản ứng gì, Cố Hy Nhiễm nghe động tĩnh liền chạy ra. Cô đang ở trong bếp cố gắng làm một người vợ đảm, tay cầm xẻng chiên, phóng như bay ra ngoài. Đường Phong thì ôm con robot nhỏ cũng chạy ra xem náo nhiệt.

Thấy có khán giả, Tiểu Bát càng nhập vai dữ dội hơn.

“Hu hu hu đau quá em gái ơi cứu anh với! Lục Hạo Đình đánh anh thật đó! Hu hu hu…”

Cố Vân Tịch thì vẫn ở tầng trên nghiên cứu thuốc, mấy ông anh ngẩng hết đầu nhìn về phía cầu thang, ai nấy đều ra vẻ trông mong cô em út xuất hiện.

Sau đó, cả đám đồng loạt rất ăn ý hô lên: “Em gái! Lục Hạo Đình đánh nhau với Tiểu Bát rồi!”

“Lục Hạo Đình đánh Tiểu Bát!”

“Đánh nhau rồi đánh nhau rồi!”

Lục Hạo Đình nhìn cả đám người, khóe môi giật giật như co giật thần kinh.

Cuối cùng, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, Cố Vân Tịch ở tầng trên cũng nghe thấy động tĩnh, hùng hổ chạy xuống cầu thang.

“Đâu! Ai thắng? Ai thắng?!”

Mà giọng nói ấy… lại còn mang theo chút phấn khích không che giấu nổi nữa chứ!?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK