Sau lễ cưới của Cố Vân Tịch, Đế Đô lại được một phen náo nhiệt.
Dù lễ cưới này được giữ kín, không công bố rầm rộ, người ngoài không biết quy mô cụ thể ra sao. Nhưng sau đó lại một số video được biên tập và công bố, riêng bộ lễ phục cưới cổ phong của Cố Vân Tịch đã lập tức gây sốt.
Ban đầu, cô cũng dự định mượn dịp này để quảng bá thương hiệu của mình. Có sự hậu thuẫn từ danh tiếng sẵn có của Cố Vân Tịch, lại thêm truyền thông, các nền tảng tự sản xuất nội dung và video ngắn thi nhau đăng tải, váy cưới cổ phong nhanh chóng trở thành trào lưu.
Đội ngũ sản xuất đã chuẩn bị xong từ trước, các mẫu thiết kế sẽ nhanh chóng được tung ra thị trường.
Tập đoàn Vân Thượng vốn đã phát triển đa ngành: giải trí điện ảnh, khách sạn nhà hàng, bất động sản... Lần này, lấn sân sang lĩnh vực hàng xa xỉ có thể xem là bước mở rộng mới.
Hiện nay, mức sống ngày càng tăng, người tiêu dùng trong nước vẫn chuộng các thương hiệu ngoại nhập. Điều này khiến Cố Vân Tịch không cam tâm. Với thực lực và danh tiếng hiện có, cô quyết tâm tạo nên một thương hiệu của riêng mình.
Sau này, trong ngành hàng xa xỉ toàn cầu, cô nhất định cũng sẽ chiếm được một vị trí.
Sau khi ổn định thương hiệu thời trang, tiếp theo sẽ là mỹ phẩm.
Bởi vì sau lễ cưới của Đường Dục và Cố Hy Nhiễm, cô sẽ cùng đại ca Gia Cát Nguyệt Hoa rời đi. Nên thời gian này, Cố Vân Tịch rất bận rộn. Diệp Phồn cũng luôn kè kè bên cạnh học hỏi công việc. Khi cô đi rồi, cả tập đoàn khổng lồ này sẽ do anh ta tiếp quản.
...
Từ nhỏ Diệp Phồn đã thông minh, ở trường đã được gọi là “Diệp thần”, vốn là người kiêu ngạo, vậy mà sau một thời gian làm việc ở Vân Thượng, lại ngày càng khâm phục Cố Vân Tịch.
“Giỏi thật đấy! Bảo sao hồi đó cứ đòi làm đại ca của tôi, hóa ra đúng là có bản lĩnh thật!”
Cố Vân Tịch bật cười: “Chứ còn gì nữa! Không có bản lĩnh thì dám đứng trước mặt “Diệp thần” xưng đại ca chắc?”
“Thời gian này chịu khó theo sát tôi, nhanh chóng nắm bắt toàn bộ quy trình vận hành của tập đoàn. Đợi tôi đi rồi, cậu có thể toàn quyền điều hành. Trước mắt cứ ổn định mảng thời trang, sau đó mỹ phẩm sẽ lần lượt tung ra thị trường.”
Diệp Phồn liếc nhìn cô một cái, bỗng hỏi: “Trước khi tôi tới, những việc này ai làm?”
“Phần lớn là tôi làm.”
“Thế còn phần nhỏ?”
“Mấy phó tổng lo.”
Diệp Phồn nhướn mày: “Nhìn cô ngày thường cũng đâu có bận lắm. Giao việc cho phó tổng hết, cô không sợ bị họ gạt ra ngoài à?”
Cố Vân Tịch bật cười, ánh mắt đầy tự tin và kiêu ngạo: “Ai dám gạt tôi?”
Diệp Phồn sững người, không nói nổi câu nào.
Cũng đúng… với vị thế trong nước hiện tại của Cố Vân Tịch, thực sự không ai dám làm điều đó.
Chưa nói đến gia thế nhà mẹ đẻ, chỉ riêng việc cô là thiếu phu nhân Lục gia, với cái cách mà Lục Hạo Đình bảo vệ vợ thì trong cả tập đoàn Vân Thượng, chẳng ai dám qua mặt cô.
Diệp Phồn trầm ngâm rồi hỏi tiếp: “Hồi trước không có tôi, mấy chuyện điều hành đều do cô lo. Giờ giao hết cho tôi rồi, vậy… cô làm gì?”
“Về nhà mẹ chứ còn gì nữa! Nhưng có phải không quay lại đâu.”
Cố Vân Tịch nhướng mày cười: “Tôi còn nhiều việc phải làm lắm. Cậu chỉ phụ trách vận hành, còn tôi… lo phát triển.”
Diệp Phồn ngẩn ra: “Phát triển? Phát triển cái gì?”
“Những lĩnh vực mới! Trước đây Vân Thượng vẫn chưa đủ nổi bật. Cậu nhìn xem, giới giải trí trong nước giờ cơ bản là tôi nắm trọn. Tiếp theo là hàng xa xỉ, tôi có gu thẩm mỹ, lại có nhà thiết kế chuyên nghiệp như Đường Cẩm hỗ trợ, thành tựu tương lai rất khả quan. Sau đó là mỹ phẩm.”
“Chắc cậu cũng nghe qua rồi. Những sản phẩm mỹ phẩm của tôi rất được ưa chuộng trong giới thượng lưu, đúng không?”
Diệp Phồn phấn khích: “Tôi nghe rồi! Cực kỳ khan hiếm! Dù giá ở chỗ cô đã cao ngất rồi, nhưng nhiều người vẫn xếp hàng không mua nổi, ngoài thị trường còn bị đội giá lên gấp đôi.”
Cố Vân Tịch cười: “Đúng thế! Mấy thứ đó còn chưa sản xuất đại trà. Giai đoạn đầu chủ yếu là tạo danh tiếng thôi. Đợi khi tung ra thị trường, chắc chắn sẽ mở rộng hơn nhiều. Mà công thức là độc quyền của tôi, người khác không có được đâu.”
“Hiệu quả của nó còn vượt xa nhiều thương hiệu quốc tế. Chỉ cần quảng bá đúng cách, không lo không có người mua.”
Nghe vậy, Diệp Phồn càng thêm hứng thú. Một tập đoàn có tiềm năng phát triển lớn như vậy, ai mà không muốn tham gia?
Cố Vân Tịch tiếp lời: “Nên sắp tới cậu sẽ rất bận lắm đấy. Công ty đang cần phát triển, đây là lúc cậu có thể phát huy toàn bộ năng lực.”
“Đó mới chỉ là kế hoạch ngắn hạn. Tôi không định dừng lại ở đó đâu, sắp tới còn có một hạng mục lớn hơn nhiều.”
“Là gì?”
“Công nghệ y dược.”
Diệp Phồn nhíu mày: “Công nghệ y dược? Sao tự dưng lại làm cái đó? Tập đoàn xưa nay chưa từng đụng tới mảng này, không có kinh nghiệm gì hết, làm sao mà làm được?”
Cố Vân Tịch nhún vai: “Thì tôi vốn là bác sĩ mà! Ngành tôi giỏi nhất chính là y học. Không làm thì uổng phí hết kiến thức tôi có.”
“Nhưng kiến thức y học với việc vận hành ngành công nghệ y dược hoàn toàn khác nhau.”
Cố Vân Tịch mỉm cười: “Tôi biết chứ. Nhưng tay nghề y học của tôi chính là bàn đạp tuyệt vời. Có bản lĩnh này, tôi muốn tiếp cận công nghệ y học tiên tiến nhất cũng không khó.”
Diệp Phồn im lặng.
Nghĩ lại thì đúng là như vậy. Dù ngành nào khó khăn đến mấy, bệnh viện vẫn luôn đông đúc, bác sĩ luôn thiếu hụt. Nếu Cố Vân Tịch làm thật, tiềm năng phát triển là rất lớn.
Thậm chí, đây rất có thể sẽ trở thành trụ cột trong tương lai của tập đoàn Vân Thượng.
Cố Vân Tịch tiếp lời: “Bên bệnh viện, tôi đã bắt đầu chuẩn bị từ lâu rồi. Đợi tôi quay về là có thể đi vào hoạt động. Phòng thí nghiệm và nhà máy dược phẩm cũng đang trong quá trình xây dựng. Đây là dự án trọng điểm, cậu phải theo sát, đợi tôi về rồi sẽ bắt đầu vận hành.”
“Cô đi bao lâu?”
Cố Vân Tịch nghĩ một lúc rồi đáp: “Cái này… tôi cũng không chắc. Có khi… nửa năm đến một năm!”
Diệp Phồn: “…”
Dạo gần đây, Cố Vân Tịch gần như ngày nào cũng ở công ty, ngay cả tuần trăng mật với Lục Hạo Đình cũng gác lại, chỉ để chắc chắn rằng Diệp Phồn có thể hoàn toàn nắm vững công việc trước khi cô rời đi.
Sau đó là lễ cưới của Đường Dục và Cố Hy Nhiễm. Bao năm rồi Đường gia mới có chuyện vui lớn như vậy, đám cưới tất nhiên rất hoành tráng. Hai hôn lễ lớn khiến cả Đế Đô rộn ràng suốt mấy tháng trời. Suốt thời gian cuối năm, các đề tài nóng đều xoay quanh hai sự kiện này.
Mùa đông đến rất nhanh, Tết Nguyên Đán cũng cận kề. Cố Vân Tịch, Lục Hạo Đình, Đường Dục và Cố Hy Nhiễm đều ở lại nhà cùng người thân ăn Tết, rồi sau đó mới thu xếp hành lý, cùng Gia Cát Nguyệt Hoa rời đi.
Giữa đại dương bao la, sâu thẳm tận cùng biển cả, Cố Vân Tịch thật không ngờ, kiếp này lại có cơ hội gặp lại ba mẹ ruột của mình.
Được sống lại một đời, có anh Hạo Đình ở bên, người thân đều đoàn tụ thì cuộc đời của cô đã trọn vẹn rồi!
(Chính văn hoàn)